tỏa ái đam mỹ

Đọc truyện 18+ Cuộc giao hợp không biên giới. Thanh phải lái qua hai ba tiểu bang mới tới nhà thằng Thắng. Hồi nhỏ hai nhà gần nhau khi mới qua định cư ở Mỹ. Rồi do công việc làm ăn nên càng ngày càng xa. Ba mẹ Thắng không còn ở với nhau. Má Thắng tên Hiệp rất thương Tiểu Khả Ái vẫn là lần đầu tiên đến Phỉ Á thành, buổi tối Thiên Hoàng mang theo Tiểu Khả Ái trên đường đi đi dạo phố. Tuy là ban đêm Phỉ Á thành vẫn đang người đến người đi, một bộ phồn hoa cảnh tượng. Đặc biệt, ca khúc mới nhất của Anh Tú dành tặng cho bà xã của mình nhanh chóng được Top 1 Trending YouTube chỉ sau vài ngày, điều này cho thấy sức hút lẫn tình cảm vô cùng lớn của khán giả dành cho đôi vợ chồng son mới cưới này. Thành tích đáng tự hào dành cho ca khúc Yêu người kia say đắm, họ ấp ủ ước mơ được khoác lên bộ lễ phục chỉnh tề và nhẹ nhàng sóng đôi trong tiếng nhạc du dương êm ái. Đám cưới của hai người sẽ có đầy đủ bạn bè, gia đình và họ hàng chúc phúc. Trên thánh đường trải đầy hoa hồng trắng, đôi tri kỷ nhìn vào mắt nhau và nói lời hẹn ước trọn đời. CON CỦA LÃO CÔNG KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI Tác giả: Quả Hạch Chi Vương Văn án: Nguyên vốn tưởng rằng bất quá là một hồi cuộc du lịch diễm ngộ, nhưng về nước ba tháng sau, Mộ Sơ Tình phát hiện chính mình mang thai . Từ mang thai sau, các loại ngạc nhiên chuyện… materi matematika kelas 9 semester 1 pdf. Cùng đọc truyện Tỏa Ái của tác giả Lăng Tử Minh tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại hiện đại, nhất công nhất thụ, phúc hắc cường công, quật cường cường thụ, công phi thường độc chiếm thụ, phi thường ái + beta Wei ChenTình trạng 62 chương + Vĩ thanh + 2 phiên ngoạiTa muốn ngươi yêu toàn bộ tình cảm kiếp này của ngươi cho vì nó mà ta đã đặt ra mục tiêu cả đời vốn nghĩ sẽ nhốt ngươi vĩnh viễn trong lồng giam của tình yêu của bản thân ta kéo dài tính mạng giúp tận khi chết, trong ngươi vẫn chỉ khắc tên ta mà tắtTiểu thụ trong nhà rất nghèo, vì giúp đỡ gia đình nên mới 12 tuổi đã phải rời gia đình, ra ngoài làm đó là lần đầu tiên gặp tiểu tượng gặp mặt lần đầu tiênNắm chặt tay con, Đỗ Tĩnh Nhu hít sâu một hơi, thẳng lưng tiếp tục hướng phía trước bước đi, giây tiếp theo lại bỗng dưng dừng bước. Không hiểu vì sao mẫu thân không đi nữa, Mâu Thần An nghi hoặc ngẩng đầu lên, theo ánh mắt mẫu thân nhìn về phía trước, lập tức cùng với nàng ngây ngẩn cả cửa ra vào là một nam hài toàn thân mặt quần áo màu tuyết trắng đang đứng, sau lưng nam hài đeo một bọc hành lý màu đen, hòa cùng trang phục tuyết trắng trên người thật sự rất đặc biệt. Nam hài có gương mặt rất xinh đẹp, lông mì dày cùng đôi mắt phượng dài nhỏ có vẻ đơn độc, mũi cao thẳng, đôi môi phấn nộn, mái tóc dài mềm mại đen nhánh sáng bóng rối tung sau gặp ánh mắt nam hài, Đỗ Tĩnh Nhu không khỏi run rẩy. Ánh mắt lạnh như băng làm cho người ta liên tưởng đến khối hàn băng vạn năm không tan chảy, ánh mắt lạnh lẽo đến mức tưởng như giây tiếp theo sẽ xuyên thấu linh hồn người đối diện. Ánh mắt đó phối hợp cùng cái cằm nhọn, càng có vẻ lãnh khốc vô thật sự chỉ là một nam hài!?Lần đầu tiên gặp mặt đã ăn sạch tiểu thụ tiểu công cũng 12 tuổi a, bất quá người ta là thiên tài, dĩ nhiên tài giỏi hơn người, vô cùng bá đạo làm cho tiểu thụ không thể không đồng công từ đấy về sau đều hết lòng che chở yêu thương tiểu thụ, vì không muốn để cho tương lai của bọn họ bị những người khác uy hiếp, và để bảo đảm an toàn cho tiểu thụ, tiểu công bắt đầu tự mình gầy dựng sự của bạn aupaint vnsharingTruyện này dài nhất là từ năm 12 tuổi đến 18 tuổi, anh công cực bá đạo nhưng với em thụ thì hết lòng che chở, vì em thụ một lần bị mẹ anh đánh cho suýt chết nên anh càng có quyết tâm thật cao là tự lực, tự lập công ty để sau này có thể bảo vệ em 100%.Sau đó thì bố mẹ anh bắt anh đính hôn, anh không nói gì nhưng dự định là đến ngày công bố tin tức thì anh sẽ thẳng thừng từ chối, em thụ hiểu lầm bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh công sang Mỹ phát triển sự nghiệp. 4 năm sau anh quay trở lại và a lê hấp. Em lại bị túm gọn vào vòng tay công trong này đúng là cường công, phúc hắc công, tầm cỡ độc chiếm và bảo vệ người yêu của anh ý cũng phải ngang tầm anh công trong THU TƯ chứ chẳng chơi. Vì em, anh nỗ lực tất cả, vì em, anh sẵn sàng đạp đổ tất cả mọi chướng ngại vật. Đúng là tình yêu vĩ đại a. Tóm tắt Tiểu thụ trong nhà rất nghèo, vì giúp đỡ gia đình nên mới 12 tuổi đã phải rời gia đình, ra ngoài làm công. Sau đó là lần đầu tiên gặp tiểu công. Cảnh tượng gặp mặt lần đầu tiên Nắm chặt tay con, Đỗ Tĩnh Nhu hít sâu một hơi, thẳng lưng tiếp tục hướng phía trước bước đi, giây tiếp theo lại bỗng dưng dừng bước. Không hiểu vì sao mẫu thân không đi nữa, Mâu Thần An nghi hoặc ngẩng đầu lên, theo ánh mắt mẫu thân nhìn về phía trước, lập tức cùng với nàng ngây ngẩn cả người. Ở cửa ra vào là một nam hài toàn thân mặt quần áo màu tuyết trắng đang đứng, sau lưng nam hài đeo một túi hành lý màu đen, phối hợp cùng trang phục tuyết trắng trên người thật sự rất đặc biệt. Nam hài có gương mặt rất xinh đẹp, lông mì dày cùng đôi mắt phượng dài nhỏ có vẻ đơn độc, mũi cao thẳng, đôi môi phấn nộn, mái tóc dài mềm mại đen nhánh sáng bóng rối tung sau ót. Bắt gặp ánh mắt nam hài, Đỗ Tĩnh Nhu không khỏi run rẩy. Ánh mắt lạnh như băng làm cho người ta liên tưởng đến khối hàn băng vạn năm không tan chảy, ánh mắt lạnh lẽo đến mức tưởng như giây tiếp theo sẽ xuyên thấu linh hồn người đối diện. Ánh mắt đó phối hợp cùng cái cằm nhọn, càng có vẻ lãnh khốc vô tình Y, thật sự chỉ là một nam hài!? Lần đầu tiên gặp mặt đã ăn sạch tiểu thụ tiểu công cũng 12 tuổi a, bất quá người ta là thiên tài, dĩ nhiên tài giỏi hơn người, vô cùng bá đạo làm cho tiểu thụ không thể không đồng ý. Tiểu công từ đấy về sau đều hết lòng che chở yêu thương tiểu thụ, vì không muốn để cho tương lai của bọn họ bị những người khác uy hiếp, và để bảo đảm an toàn cho tiểu thụ, tiểu công bắt đầu tự mình gầy dựng sự nghiệp. . Văn án Ta muốn ngươi yêu ta. Đem toàn bộ tình cảm đời này kiếp này của ngươi dành cho một mình ta. Vì điều này, ta đã đặt ra mục tiêu cả đời. Ta thầm nghĩ vĩnh viễn nhốt ngươi trong lồng giam của ta. Dùng tình yêu ta dành cho ngươi kéo dài tính mạng. Đến tận khi chết, trong ngươi vẫn chỉ khắc ghi tên của ta mà thôi Thể loại hiện đại, nhất công nhất thụ, phúc hắc cường công, quật cường cường thụ, công phi thường độc chiếm thụ, phi thường ái thụ. Edit + beta Wei Chen Tình trạng 62 chương + Vĩ thanh + 2 phiên ngoại Ta muốn ngươi yêu ta. Dùng toàn bộ tình cảm kiếp này của ngươi cho ta. Chính vì nó mà ta đã đặt ra mục tiêu cả đời này. Ta vốn nghĩ sẽ nhốt ngươi vĩnh viễn trong lồng giam của ta. Dùng tình yêu của bản thân ta kéo dài tính mạng giúp ngươi. Đến tận khi chết, trong ngươi vẫn chỉ khắc tên ta mà thôi. Tóm tắt Tiểu thụ trong nhà rất nghèo, vì giúp đỡ gia đình nên mới 12 tuổi đã phải rời gia đình, ra ngoài làm công. Sau đó là lần đầu tiên gặp tiểu công. Cảnh tượng gặp mặt lần đầu tiên Nắm chặt tay con, Đỗ Tĩnh Nhu hít sâu một hơi, thẳng lưng tiếp tục hướng phía trước bước đi, giây tiếp theo lại bỗng dưng dừng bước. Không hiểu vì sao mẫu thân không đi nữa, Mâu Thần An nghi hoặc ngẩng đầu lên, theo ánh mắt mẫu thân nhìn về phía trước, lập tức cùng với nàng ngây ngẩn cả người. Ở cửa ra vào là một nam hài toàn thân mặt quần áo màu tuyết trắng đang đứng, sau lưng nam hài đeo một bọc hành lý màu đen, hòa cùng trang phục tuyết trắng trên người thật sự rất đặc biệt. Nam hài có gương mặt rất xinh đẹp, lông mì dày cùng đôi mắt phượng dài nhỏ có vẻ đơn độc, mũi cao thẳng, đôi môi phấn nộn, mái tóc dài mềm mại đen nhánh sáng bóng rối tung sau ót. Bắt gặp ánh mắt nam hài, Đỗ Tĩnh Nhu không khỏi run rẩy. Ánh mắt lạnh như băng làm cho người ta liên tưởng đến khối hàn băng vạn năm không tan chảy, ánh mắt lạnh lẽo đến mức tưởng như giây tiếp theo sẽ xuyên thấu linh hồn người đối diện. Ánh mắt đó phối hợp cùng cái cằm nhọn, càng có vẻ lãnh khốc vô tình. Y, thật sự chỉ là một nam hài!? Lần đầu tiên gặp mặt đã ăn sạch tiểu thụ tiểu công cũng 12 tuổi a, bất quá người ta là thiên tài, dĩ nhiên tài giỏi hơn người, vô cùng bá đạo làm cho tiểu thụ không thể không đồng ý. Tiểu công từ đấy về sau đều hết lòng che chở yêu thương tiểu thụ, vì không muốn để cho tương lai của bọn họ bị những người khác uy hiếp, và để bảo đảm an toàn cho tiểu thụ, tiểu công bắt đầu tự mình gầy dựng sự nghiệp. Spoil của bạn aupaint vnsharing Truyện này dài nhất là từ năm 12 tuổi đến 18 tuổi, anh công cực bá đạo nhưng với em thụ thì hết lòng che chở, vì em thụ một lần bị mẹ anh đánh cho suýt chết nên anh càng có quyết tâm thật cao là tự lực, tự lập công ty để sau này có thể bảo vệ em 100%. Sau đó thì bố mẹ anh bắt anh đính hôn, anh không nói gì nhưng dự định là đến ngày công bố tin tức thì anh sẽ thẳng thừng từ chối, em thụ hiểu lầm bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh công sang Mỹ phát triển sự nghiệp. 4 năm sau anh quay trở lại và a lê hấp. Em lại bị túm gọn vào vòng tay anh. Anh công trong này đúng là cường công, phúc hắc công, tầm cỡ độc chiếm và bảo vệ người yêu của anh ý cũng phải ngang tầm anh công trong THU TƯ chứ chẳng chơi. Vì em, anh nỗ lực tất cả, vì em, anh sẵn sàng đạp đổ tất cả mọi chướng ngại vật. Đúng là tình yêu vĩ đại a. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tỏa Ái! Đánh giá từ 17 lượtTên gốc 生存游戏 Tạm Dịch Trò Chơi Sinh Tồn Edit Tang Du aka An Hạ, Hạ MinhĐộ Dài 3 quyển, 224 Chương"Sống là anh hùng- Chết thành sử thi" -Hạ Mạt- Truyện thuộc tuýp nữ game thủ du hành thế giới võng quen thuộc của tác giả Na Thì Yên Hoa, kể về nhân vật Hạ Mạt và hành trình khám phá cũng như chinh phục trò chơi có tên [Bụi Trần].Xem thêm »Các chương mới nhất Quyển 1 - Chương 59 Chuyện làm ăn Ta gọi là Mâu Thần Mĩ, hiện đang học ngành Ngữ văn Trung Hoa ở trường đại học Hương Cảng. Ta có một gia đình phi thường hòa thuận, cả nhà đều rất yêu thương nhau, ngoài ra ta còn có một muội muội rất đáng yêu hoạt này, ta muốn nói đến anh trai lớn của ta là Mâu Thần An, anh ấy lớn hơn ta ba tuổi. Khi còn bé bởi vì trong nhà rất nghèo, anh hai lại muốn cho ta, hai ca ca cùng muội muội được đến trường, cho nên anh ấy chỉ mới học năm nhất tiểu học thì đã phải xin nghỉ để theo cha ta đi đánh bắt hải sản. Nói đến đây, có lẽ mọi người cũng đoán được rồi, nhà ta mở một nhà hàng hải ta được chín tuổi, anh ấy phải rời nhà, theo người môi giới đến một gia đình giàu có làm người hầu. Lúc ấy ta cũng không biết tại sao anh ấy phải rời xa chúng ta đi đến một nơi xa xôi như thế. Về sau ta mới hiểu, đều là vì nhà ta khó khăn đến mức không đóng nổi tiền thuê nhà, cho nên anh ấy phải đi làm người hầu kiếm bóng dáng anh trai rời đi, chúng ta rất đau lòng, rất không nỡ. Nhưng chúng ta chẳng thể làm gì được. Ta nhớ, khi đó ta và muội muội đều đó, mẹ trở về nói cho chúng ta biết, anh ấy sẽ ở lại gia đình giàu có kia làm người hầu trong sáu năm, đợi hết sáu năm thì có thể quay về đoàn tụ với cả nhà. Tuy chúng ta rất nhớ anh ấy nhưng nghĩ đến chuyện sáu năm sau anh ấy sẽ trở về thì cũng nguôi ngoai phần nào. Thỉnh thoảng, anh ấy cũng gọi điện thoại về nhà, báo cho chúng ta biết anh ấy đang sống rất quá, không ngờ là chưa tới sáu năm thì anh ấy đã trở lại. Nhìn người anh trai đã nhiều năm không gặp, ta và cả nhà đều vô cùng cao hứng. Nhưng niềm vui sướng này cũng không duy trì được bao lâu, mới ở nhà vài hôm thì anh ấy lại rời đi lần khi đi anh ấy có nói, anh ba với anh tư sắp lên đại học, ta và muội muội cũng đang còn đi học, tuy hiện nay điều kiện trong nhà có khá hơn nhưng phải trả nhiều phần học phí như thế thì vẫn là gánh nặng. Do đó, để chi trả học phí của chúng ta, anh ấy không học lên đại học mà trực tiếp đi tìm việc giờ nghĩ lại, anh ấy thật sự hy sinh cho chúng ta quá nhiều, vì gia đình này mà trả giá quá xưa, mỗi lần ta hỏi anh tại sao không có bạn gái, anh chỉ cười cười sờ lên đầu ta, nói việc đó không phải là việc anh có thể quyết định. Ta quả thật không hiểu ý anh lắm, cứ tưởng anh cho rằng lúc này có bạn gái là quá sớm, hơn nữa dựa vào điều kiện của nhà ta, có lẽ không có mấy ai chịu gả tận khi ta mười chín tuổi, ta mới chính thức hiểu được ý tứ phía sau nụ cười của anh ấy, chúng ta đang ăn cơm, bỗng nhiên một nam nhân xa lạ xuất hiện trước mặt chúng ta. Y rất đẹp, nhưng cũng rất lạnh lùng, vừa bước vào cửa đã hỏi anh trai của ta ở ta ai nấy đều phi thường kinh ngạc, ngoài cửa cũng có rất nhiều hàng xóm tò mò kéo đến xem. Cha ta hỏi y tìm anh trai ta làm gì, nhưng y chỉ lặp lại câu hỏi lúc nãy. Tuy chúng ta ở cách xa y một khoảng, nhưng chúng ta có thể cảm giác được trong lời nói của người nam nhân lạnh băng kia là một loại hàn khí khiến người ta lạnh lẽo phát bảo ta rót trà cho y, khiến ta càng thêm cảm nhận được chắc chắn một điều, người nam nhân ấy căn bản không có một tia nhân khí. Đứng cạnh y, ta không cách nào khống chế được, hai tay cứ run rẩy không hiểu sao, anh trai ta sao lại quen biết với một người như thế?Nghe mẹ ta nói, trước khi y là thiếu gia của gia đình có tiền mà anh trai ta đi làm người hầu, còn hiện nay y là tổng giám đốc của công ty mà ngày nào cũng xuất hiện trên TV. Nhưng dù vậy, ta vẫn chưa hiểu lắm, y tới tìm anh trai ta làm chi? Anh đã không còn là người hầu nhà y nữa sau, khi mẹ ta hỏi y có quan hệ gì với anh, ta vĩnh viễn cũng không bao giờ quên biểu tình trên mặt y lúc ấy. Tựa như một quân vương tuyên bố quyền sở hữu của mình, trong mắt nam nhân ấy tràn đầy dục vọng độc nói anh trai ta là người của y, vĩnh viễn cũng sẽ không thay ta rất tức giận, nói anh trai ta không có khả năng lại là... Ta biết, cha ta muốn nói cái gì. Đồng tính luyến ái, đó là một danh từ cấm kỵ. Ta tin là, những người khác cũng nghĩ như người nam nhân kia đi rồi, cả nhà ta cũng không còn tâm tình nào mà ăn cơm tiếp nữa. Đêm đó, ta nghe được tiếng khóc nức nở của mẹ cùng tiếng thở dài của biết, cha mẹ nhất định là vì chuyện của anh mà phiền não. Nhìn qua, ta thấy hai ca ca cùng muội muội cũng đang mất ngủ như thế, chúng ta đồng loạt thở đó, nhân lúc cha mẹ không biết, anh ba kêu chúng ta lại, hỏi xem ý kiến của chúng ta về việc này thế muội ta là người đầu tiên đưa ra ý kiến phản đối, nàng nói người nam nhân lạnh như băng kia nhất định là đối xử không tốt với anh hai, nếu anh hai đi theo y nhất định rất vất tư nói, không nhất định như thế, tuy người nam nhân kia có điểm lạnh lùng, nhưng hắn nhìn ra được, y đối với anh hai là thật lòng, nếu không y cũng sẽ không tìm tới tận cùng, anh ba hỏi ta suy nghĩ thế nhìn anh ba, anh tư, muội muội, trong đầu lại hiện lên hình ảnh anh hai mỗi lần trở về, nhìn thoáng qua thì có vẻ đăm chiêu, nhưng mỗi lần anh hai sờ đầu ta, trên mặt đều có một nụ nghĩ, anh hai nhất định là rất yêu người nam nhân kia họ đều rất kinh ngạc, hỏi ta là làm sao mà biết nói, anh hai từng bảo với ta rằng, kết giao với bạn gái không phải là chuyện anh có thể quyết định. Hiện tại ta đã hiểu rõ, kỳ thật người có thể quyết định điều này không phải anh, mà là chúng ta. Nếu như cha mẹ cùng chúng ta không đồng ý, có lẽ anh sẽ kết hôn với một cô gái nào đó, và từ bỏ tình yêu với người nam nhân xong lời của ta, bọn họ đều trầm mặc, ngay khi ta cho rằng bọn họ không đồng ý thì bọn họ lại nhẹ gật như anh hai cũng thật sự yêu người nam nhân kia như lời y đã nói, chúng ta sẽ đồng ngày sau, mẹ lại hỏi chúng ta về vấn đề này một lần nữa, chúng ta liền nói cho mẹ biết quyết định của chúng ta. Tuy cha mẹ rất ngạc nhiên, nhưng lại nói suy nghĩ của cha mẹ cũng giống chúng ta như vậy, chúng ta thỏa thuận với nhau, nếu anh hai nói cho chúng chúng ta biết anh cũng yêu người nam nhân kia, chúng ta sẽ chúc phúc cho bọn tháng sau, chúng ta tham dự hôn lễ của anh hai, không, là hôn lễ của anh và người nam nhân ra, ta vẫn không hiểu tại sao anh hai lại yêu người nam nhân lạnh băng đó. Nhưng trong buổi lễ, khi chứng kiến nụ cười hạnh phúc của anh cùng ánh mắt thâm tình của người nam nhân kia, ta rốt cuộc cũng minh bạch mọi phúc kỳ thật không phải dùng mắt để nhìn, mà là dùng tâm để nhận nghĩ, anh hai đã tìm được hạnh phúc của anh ấy ~~~~

tỏa ái đam mỹ