tại sao anh không yêu em
Thế nhưng, trong đợt tập trung tháng 5-2021 để chuẩn bị cho 3 trận còn lại ở UAE, vì yêu cầu của HLV trưởng, Anh Đức vẫn lên hội quân, nhưng do thể lực không đảm bảo đã không có tên lên đường.
Truyện Thế nào một loại yêu không đau - Lâm Địch Nhi. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Không biết tại sao, gần đây anh hay gặp ảo giác. Khi đọc sách, khi lái xe, khi đi trên đường, anh đều đột nhiên nghe được một
Lâm Chấn Huy. Năm 2001, Lâm Chấn Huy vào Thành phố Hồ Chí Minh theo học trường Đại Học Kiến Trúc. Vì kinh tế gia đình khó khăn nên trong thời gian học anh phải trải qua rất nhiều công việc, ca hát nhiều nơi để trang trải việc học. Mãi cho đến năm 2003 anh mới chính Xem toàn bộ.
Anh yêu em, anh yêu em! Tôi giật mình, đánh rơi con búp bê xuống. Anh yêu em? Tôi nhặt con búp bê lên và ấn tay vào bụng nó. Anh yêu em, anh yêu em! Không thể nào! Tôi ấn vào bụng tất cả các con búp bê. Anh yêu em! Anh yêu em! Anh yêu em! Anh yêu em! Anh yêu em! Những lời nói đó cứ phát ra không ngừng. Tại sao trước đây tôi không nhận ra?
Thay vì học sử, sao anh không thử yêu em? Sưu tầm. Cập nhật: 09/09/2020 . Thả thính; cùng danh mục - Anh ơi lấy hộ em cái - Lấy gì dùm cái gì? - Lấy em. Sưu tầm. Ngồi một mình thì đẹp gái Mà nếu ngồi cùng anh nữa thì đẹp đôiiii
materi matematika kelas 9 semester 1 pdf. khai ban đầu của tình yêu - những giấc mơ của tất cả mọi người trong tình yêu. Một trong những hành vi bất thường và hấp dẫn là câu tóm tắt về chủ đề "Tại sao anh yêu em." Ở người, có một cơ hội thể hiện trí tưởng tượng và thẳng thắn như để đưa ra, ví dụ, 100 lý do "Tại sao anh yêu em" không phải lúc nào cũng dễ dàng; sẽ phải cố gắng. mẹo cung cấp dưới đây sẽ giúp bạn chuẩn bị một mẫu, hoặc thức dậy ngủ gật cảm hứng. Đôi khi nó thực sự là đủ để thưởng thức hình ảnh của người khác mà muốn tạo ra kiệt tác của ông - và trong trường hợp của chúng tôi. Cấp "vì tình yêu" là gần như phổ quát và phù hợp với nhiều cặp vợ chồng, nhưng không ngăn chặn chúng mỏng, đa dạng hóa và Modify. Chính điều đó gây ra theo chủ đề "Tại sao anh yêu em" không được đẩy lên chuyển thông thường của tính từ như "bạn là một người đẹp, dễ thương, ngọt ngào", và là một chút khác nhau và độc đáo hơn. Làm thế nào để Đặt Sau khi lựa chọn các cụm từ thích hợp và lý do một vẫn là phản ánh về khác đáng kể. Tùy chọn có thể là bất kỳ số lượng, nhưng phổ biến nhất là 1. Vào ban ngày, nói chuyện với người thân nhận thu hoạch của bạn. Hãy nói rằng, mỗi 10-15 phút, đến và thì thầm nhẹ nhàng vào tai của bạn vì một lý do. Điều quan trọng là để có thể dành cả ngày với nhau, nếu không thì phương pháp này sẽ không hoạt động. 2. Thực hiện một trăm mảnh giấy, mỗi trong số đó được viết cho một lý do và cung cấp cho bạn yêu thích / yêu như một món quà. Mỗi nốt có thể được kèm theo một bức tranh nhỏ hay một khuôn mặt cười cho một phản ứng tích cực hơn của người nhận. 3. Nếu có đủ số lượng bạn bè bạn có thể xúi giục mỗi người trong số họ gửi cho một lý do, cùng một người mà bạn và thông báo. Tất nhiên, cụm từ nên được thay đổi thành "NAME tình yêu bạn vì ..." và vân vân. D. Vì vậy, bây giờ bạn có thể đi đến chính 100 "tại sao". Anh yêu em vì ... Confessions of a Man Woman 1. ... với bạn tôi cảm thấy như hạnh phúc nhất trên thế giới. 2. ... bạn có cảm giác tuyệt vời của sự hài hước. 3. ... với bạn Tôi giống như một bức tường đá, tôi cảm thấy được bảo vệ. 4. ... bạn làm cho tôi mỉm cười thật ngay cả trong những ngày mưa. 5. ... bạn không cảm thấy buồn chán. 6. ... từ bạn tôi luôn có thể chờ đợi hỗ trợ tinh thần. 7. ... vì lời khen của bạn tôi không có phức Tôi biết mình đẹp. 8. ... đôi khi tôi cảm thấy như bạn đang đọc tâm trí của tôi. 9. ... Tôi cảm thấy mong muốn ở bên em. 10. ... bạn và người mình yêu, và một người bạn. 11. ... sẵn sàng của bạn để phá vỡ tôi khâm phục bất cứ lúc nào. 12. ... với bạn, tôi nhận ra những gì ý nghĩa của hạnh phúc của phụ nữ. 13. ... những lời hứa của bạn không có sản phẩm nào. 14. ... đôi khi tôi có thể được ở bên em nghịch ngợm, trẻ có hại. 15. ... bạn đến với tôi trong những giấc mơ. 16. ... bạn có một giọng nói quyến rũ. 17. ... bạn có thể dễ dàng làm cho tôi cười. 18. ... bạn sẽ không bao giờ đánh tôi. 19. ... Tôi có thể cảm thấy giống như một người phụ nữ thực sự. 20. ... Tôi đã tìm thấy "hoàng tử hoàn hảo." Lời thú tội của một cô gái tìm kiếm một Man 21. ... bạn tốt hôn. 22. ... Tôi thích như thế nào trong tình yêu nhìn bạn nhìn tôi. 23. ... Tôi cảm thấy mạnh hơn vì tôi có một người nào đó để bảo vệ. 24. ... bạn luôn nhìn vào tất cả 100. 25. ... vì bạn tôi muốn thực hiện những kỳ công. 26. ... bạn kích thích tôi. 27. ... bạn nữ tiếp viên tài năng. 28. ... bạn tin tưởng tôi và không trầy xước ghen tị. 29. ... Tôi ngưỡng mộ bạn. 30. ... và nếu bạn đang bị xúc phạm, sau đó nhanh chóng khởi hành. 31. ... bạn nàng thơ xinh đẹp của tôi. 32. ... Với bạn Tôi không sợ dường như vô lý. 33. ... gần gũi với bạn tôi cảm thấy trong tình yêu thiếu niên ngây thơ. 34. ... mỗi ngày tôi tìm hiểu về bạn một cái gì đó mới. 35. ... Tôi muốn ôm em. 36. ... bạn muốn được nuông chiều. 37. ... đôi khi tôi muốn cung cấp cho bạn một nơi vừa ý vô cớ. 38. ... bạn phải tôn trọng bạn bè và sở thích của tôi. 39. ... với bạn tôi không muốn nhìn "trái". 40. ... bạn - những cô gái của những giấc mơ của tôi. Chung universal công nhận 41. ... chúng tôi hiểu nhau ngay cả khi không từ. 42. ... liên lạc của bạn nhà máy. 43. ... bạn là người đẹp nhất trên thế giới. 44. ... bạn truyền cảm hứng cho tôi hàng ngày. 45. ... bạn biết những gì tôi thích. 46. ... bạn là chân thành quan tâm đến những gì xảy ra trong cuộc sống của tôi. 47. ... không thể tiên đoán của bạn sang trọng. 48. ... bạn luôn trông sexy, mặc dù các loại quần áo hoặc buồn ngủ. 49. ... Tôi yêu cuộc trò chuyện của chúng tôi, ngay cả khi họ là về bất cứ điều gì. 50. ... tất cả những suy nghĩ của tôi đang bị chiếm đóng bởi bạn. 51. ... bạn không đeo khẩu trang, bạn vẫn cho mình. 52. ... bạn lời khuyên có thể rất có giá trị. 53. ... Tôi muốn thức dậy vào buổi sáng với những suy nghĩ của bạn. 54. ... bạn không lừa dối tôi. 55. ... vì bạn tôi đã có một người rất gần gũi và đáng tin cậy. 56. ... chúng tôi luôn luôn có một cái gì đó để nói về. 57. ... bên cạnh bạn Tôi không cần bất cứ thứ gì để được hạnh phúc. 58. ... ôm ấp vuốt ve của chúng tôi, những nụ hôn và pereglyadyvaniya - tốt nhất chống trầm cảm nhất thế giới. 59. ... có cãi vã của chúng tôi không kéo dài lâu. 60. ... vì bạn tôi biết rằng tình yêu tồn tại. công nhận hài hước 61. ... bạn khiêu dâm ngáp. 62. ... bạn có thể nói chuyện. 63. ... bạn chỉ cần đi. 64. ... bạn không deroshsya như Chuck Norris. 65. ... bạn không có một mũi như Pinocchio, nếu không nó sẽ làm tổn thương chúng tôi một nụ hôn. 66. ... bạn không phải là thiên tài, nếu không tôi sẽ phải cảm thấy người đàn ông ngu ngốc. 67. ... giọng nói của bạn không phải là khó chịu. 68. ... ẩm thực của bạn vẫn không bị nhiễm độc tôi. 69. ... vì bạn tôi nửa không còn. 70. ... bạn không hút tiền ra khỏi ví của tôi, giống như một máy hút bụi. 71. ... bạn không bị mộng du. 72. ... bạn không thực hiện những nỗ lực nghiêm túc để giết tôi. Tôi hy vọng điều này không chỉ là do trách nhiệm hình sự. 73. ... Tôi không biết tất cả bộ xương của bạn ra khỏi tủ quần áo. 74 ... chúng tôi đã chia sẻ những bí mật mà không thể nói cho ai biết để tránh cái chết của một ai đó. 75. ... bạn cân nặng ít hơn con voi. 76. ... khi nghĩ đến đám cưới tôi không muốn chạy đi và vĩnh viễn. 77. ... bộ não của tôi vẫn chưa được thổi lên. 78. ... Tôi không có sự lựa chọn. 79. ... bạn là một phù thủy phù thủy và bạn đã đặt một câu thần chú s. 80. ... cùng nhau chúng ta có thể chinh phục thế giới. Công nhận của mỗi người đã lập gia đình khác 81 ... chúng tôi có một tuyệt vời các con. 82. ... đám cưới của chúng tôi rất đáng nhớ. 83. ... bạn chưa thay đổi -las sau khi đám cưới theo chiều hướng xấu. 84. ... và cùng nhau chúng ta thông qua Đi qua lửa và nước. 85. ... gia đình của chúng tôi là hoàn hảo. 86. ... chúng ta đừng quên về nhau trong một phút. 87. ... đời sống tình dục của chúng tôi là không khác biệt so với trước đám cưới. 88. ... bạn và tôi không có vụ bê bối lớn. 89. ... Tôi không bao giờ có những suy nghĩ ly hôn. 90. ... chúng tôi có những bí mật gia đình của chúng ta và giá trị. 91. ... chúng tôi luôn có thể hiểu nhau. 92. ... với công việc bạn đừng quên về tôi và gia đình. 93. ... tổ chung của chúng ta là rất thoải mái nhờ vào bạn. 94. ... tự hào về bạn luôn. 95 ... chúng tôi có một thói quen phổ biến. 96. ... chúng ta không làm hỏng mối quan hệ với thời gian. 97. ... tất cả những ký ức của tôi và những khoảnh khắc vui tươi được kết nối với bạn. 98. ... bạn tạo cảm giác rằng tôi đã 18. Luôn 18. 99. ... Tôi mong muốn được sống với bạn năm nhiều hạnh phúc hơn. 100. ... người thân của bạn đối xử với tôi một cách tích cực. Bổ sung / thức thẻ / cụm từ "Bây giờ, bạn biết tại sao anh yêu em!"
Tên tiếng Trung【 快穿】 Hán Việt【Khoái xuyên 】Nhĩ vi thập ma bất ái Văn Văn 🌸.Designer Mi Hamters Team.Độ dài 230 loại Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, hiện đại, HE, tình cảm, báo thù, ngọt sủng, trọng sinh, hệ thống, song khiết, xuyên nhanh, hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, cường cường, cưới trước yêu sau, cung đình hầu tước, kiếp trước kiếp này, nhiều CP, cải trang giả dạng, kim bài đề cử🏅, nữ cường, ngược tra, đào hố 7/5/ lấp hố?/?/?Tình yêu là gì?Cớ gì mọi người lại cứ như thiêu thân lao đầu vào lửa?Tại sao lại có nhiều thứ lý do như vậy? Tại sao rõ ràng ban đầu nói yêu thắm thiết như thế, vậy mà sau đó lại có thể trở mặt ngay được?"Tại sao anh không yêu em?"Người chồng dứt khoát đi cùng tiểu tam, không quan tâm tới gia đình của mình, cũng không thèm ngó tới vợ mình dù cô quỳ xuống dưới đất, khàn giọng hỏiChồng của cô âu yếm ôm người con gái mỹ mạo trong ngực, đối với cô liếc mắt chán ghét, "Cô không có mộng tưởng lại quá quê mùa."...."Tại sao anh không yêu em?"Người vợ bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, run run chảy nước chồng có thói quen bạo lực gia đình nói với cô, "Mau đem tiền lương của tháng này cho tôi." Sau đó một bạt tai tát xuống...."Tại sao anh không yêu em?"Lúc còn trẻ vì hắn mà liều lĩnh, cô hy sinh tuổi trẻ và ước mơ cho tình yêu này, bỏ học đi làm công chỉ để cung cấp tiền cho hắn đến trường, bây giờ người phụ nữ với làn da thô ráp, quần áo cũ kỹ chính là thế nhưng lại đảo mắt liền cùng thiên kim hào môn đính hôn, hắn nói "Cô là vết nhơ trong cuộc đời tôi, những việc cô làm là do cô cam tâm tình nguyện, tôi không có cầu cô."..."Tại sao anh không yêu em?"Trái tim thiên kim tiểu thư tan vỡ, lệ rơi đầy mặt, hét chồng phượng hoàng nam* của cô trừng mắt, không kiên nhẫn nói "Cô chớ dọa mẹ cùng chị và em gái của tôi, phòng ở chúng ta nhiều như vậy, cho chị tôi một cái phòng thì có là gì?"* Phượng hoàng nam đàn ông chuyên ăn bám váy phụ nữ...."Tại sao anh không yêu em?"Đã từng một thời là nữ minh tinh nổi tiếng nhất, tương lai đầy triển vọng, cô vì hắn mà nỗ lực giúp hắn thành công, rời khỏi vòng giải trí, đem mọi tài nguyên tốt nhất cho hắn, cuối cùng hắn cũng thành công trở thành ảnh đế trong giới điện ảnh, nhưng hắn lại xem cô như bước đệm để đạp nói "Cô bây giờ đã không có giá trị, tôi công thành danh toại**, tôi đã trở thành một truyền kỳ. Mà cô, là đá kê chân giúp tôi thành công..."** Công thành danh toại đạt được kết quả mĩ mãn trên đường công danh, sự Đây là tình yêu a, lúc ngọt ngào thì nó giống như mật đường, lúc ăn mòn thì nó giống như thạch tín***.*** Thạch tín asen là một loại chất hóa học được biết đến như là một chất cực độc, gấp 4 lần thủy vậy, không bằng dùng tình yêu của cô, đến cùng tôi trao đổi một vài thứ muốn trả thù, mà tôi thì cần tình yêu, đến tu bổ trái tim đầy huyết nhục mơ hồ và đi tìm kiếm lại tình yêu của Chuyện xưa của nam chínhThi Vinh chưa bao giờ có được tình yêu của Mạnh Nịnh trong đời, vì vậy sau khi hệ thống xuất hiện, hắn không ngần ngại đồng ý tất cả các yêu cầu của hệ thống đi cứu những người phụ nữ bị phụ lòng để đổi lấy cơ hội sống lại của Mạnh Nịnh. Trong thế giới ảo mộng, cuối cùng hắn cũng có được điều ước của mình, nhưng điều đó không có thật. Liệu hắn có thể biến giấc mơ của mình thành hiện thực?- "Ngay cả khi đó là ký ức của anh, nhưng bây giờ, anh xác thực yêu em, cho nên, em thống khổ cái gì a?""Không cần buông tay, giống như trước kia, bắt lấy tay anh."Cả đời này, hắn quyết cùng cô quấn quýt không ⚠ Lưu ý- Cái này tuyệt đối là ngược tra Nam 9 xuyên qua trợ giúp những người phụ nữ bị phụ lòng, phản bội. Từ đó mở ra thế giới ảo tưởng đi vãn hồi chuyện xưa của nữ Nam 9 không phải là người lương thiện, trừ nữ 9, đối xử với người khác cực kỳ tàn bạo, thỉnh mọi người chuẩn bị tâm lý thật Nam9 có chút điên điên, có chút biến thái, nhưng được cái siêu sủng nữ 9.****Văn Văn Chào các bảo bối, lại gặp nhau đào hố do thấy đọc văn án khá lạ, tui là thành phần thích truyện xuyên nhanh nữa, nên quyết định đào, mặc dù chả có kinh nghiệm gì cho cam, nên sạn thì chắc chắn có, nhất là mấy cái TG cổ đại, huyền huyễn,...Đặt gạch trước thôi, phải hoàn xong bộ Dấu Cắn bên kia thì mới tập trung bên đây được, có thời gian cũng sẽ ráng edit, ha cảm xíu cho phận edit của ơn đã ủng hộ ~7/5/2020.
Edit Văn Heo🐷 Vương Trường Kiều đưa lưng về phía cửa của cửa hàng quần áo, gọi điện thoại, cô ta là người miệng như cái loa, cách mười tám con phố đều nghe được, huống chi Lý Phi Vân đứng ở trước cửa tự nhiên nghe thấy không sót một chữ. Chờ đến khi Vương Trường Kiều nói chuyện điện thoại xong, quay đầu sang thì thấy có người đứng ở trước cửa, lúc đầu còn tưởng là khách hàng, đang chuẩn bị dùng khuôn mặt tươi cười như cúc hoa chào đón. Kết quả vừa ngẩng đầu lên thì thấy là Lý Phi Vân, phản ứng đầu tiên là hoảng sợ, tiếp theo liền sử dụng chiêu ác nhân cáo trạng trước "Chậc, chị đứng ở cửa làm gì? Muốn hù chết người à?!" Lý Phi Vân không nói chuyện, yên tĩnh nhìn cô ta. Vương Trường Kiều bị ánh mắt này nhìn chằm chằm đến có chút sợ hãi, vội vàng thẳng eo, ưỡn ngực, đúng lý hợp tình mà nói "Em cũng không có nói sai, cuộc điện thoại vừa rồi chắc chị cũng nghe được, đúng không? Lời nói đó chính là lời mà em muốn nói, chuyện cũng chẳng có gì!" "...Tôi tự hỏi lòng mình, đối xử với các người thật lòng thật dạ như thế..." Môi Lý Phi Vân run rẩy, khàn giọng nói. Vương Trường Kiều khịt mũi coi thường "Thật lòng thật dạ?! Nếu là thật lòng thật dạ, có bản lĩnh thì chị đừng có mà tiêu tiền đi mua quần áo, chị em chúng tôi thì phải mặc quần áo cũ của chị! Chính chị ăn xài phung phí mua quần áo mới thì thôi, thế nhưng lại kêu chúng tôi mặc quần áo cũ của chị để lại, chị nói xem, cái này là đối xử tốt như chị nói sao?!" Khi đó, Lý Phi Vân dùng tiền cũng không phải là của Vương Trường Chí, mà là tiền của ba mình "Cô..." "Cô cái gì cô? Bây giờ gặp nhau rồi thì ba mặt một lời luôn đi, anh trai tôi sẽ kết hôn với chị dâu mới, chị thức thời một chút thì chạy nhanh đi dọn dẹp rồi tự cút đi, đừng có quấn lấy anh tôi không buông! Tôi nói chứ, chị sao lại không có mắt như thế? Chạy nhanh đi rồi ký tên ly hôn, nói không chừng anh tôi còn thương xót cho một ít tiền, nếu chị lại muốn tiếp tục nháo đến gà chó sủa không yên, một xu cũng đừng có mơ mà lấy!" Nói xong, Vương Trường Kiều cầm lấy cây chổi, quơ quơ vào Lý Phi Vân nói "Tôi cảnh cáo chị, sớm cút đi đi, đừng có quấy rầy lão nương làm việc, nếu không đừng trách lão nương trở mặt không nhìn người!" Lý Phi Vân đứng ngây người tại chỗ. Sau một lúc lâu, chờ tới khi Vương Trường Kiều thật sự cầm lấy cây chổi xua cô đi, cô mới chật vật rời đi. Mọi người trên đường tò mò nhìn người phụ nữ trung niên một tay xách túi hành lý nhỏ, một tay lau nước mắt, nhưng không ai có ý định tới chào hỏi một câu. Cô có thể đi đâu bây giờ? Lý Phi Vân không có chỗ để đi, việc duy nhất cô có thể làm bây giờ chính là cắn chặt răng, có đánh chết cũng không ly hôn. Cứ như vậy, cô dùng số tiền còn sót lại của mình, một trăm đồng tiền đi tìm cái khách sạn rẻ nhất vào ở. Mỗi ngày hai mươi khối, không có nước ấm, không có đồ dùng vệ sinh cá nhân, tất cả mọi thứ đều phải tự mua, ban đêm tới thì lại có vô số con muỗi, nhưng cũng coi như sống tạm qua ngày. Lý Phi Vân ở đây suốt một tuần, trong một tuần này, Vương Trường Chí có đến tìm cô, nhưng cô chính là nước mắt nước mũi chảy tùm lun đầy mặt cũng nhất quyết không chịu ly hôn, cầu Vương Trường Chí hồi tâm chuyển ý, cuối cùng đem Vương Trường Chí làm cho giận không thể áp xuống, không thèm nói chuyện nữa, nói một câu cô đừng hối hận, xoay người liền bỏ đi. Lời này của hắn cũng không nói chơi, nếu Lý Phi Vân vẫn không chịu ly hôn, hắn liền bức cô ta không thể không ly hôn! Vào đêm thứ tám, Lý Phi Vân khắp nơi tìm công việc đều không có kết quả, đang chuẩn bị về khách sạn. Đi trên đường một lúc, nước mắt không kiềm chế được rơi tí tách. Cô lớn tuổi, lại không bằng cấp, nói gì đến kinh nghiệm, làm bảo mẫu thì người ta cũng ngại cô già, trên người tiền tiêu chỉ còn không đến hai mươi khối, bây giờ cô nên làm gì mới tốt? Đúng lúc này, phía sau cô đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập. Lý Phi Vân hoảng sợ, đi nhanh quay đầu thì nhìn thoáng qua, một người đàn ông thấp bé đang đi theo phía sau cô, vì đèn đường bị hỏng, cho nên thấy không rõ mặt người đó, nhưng Lý Phi Vân vẫn cảm thấy bất an trong tiềm thức. Cô càng đi nhanh hơn, muốn chạy về khách sạn một cách nhanh nhất, hoặc đi tới nơi có người qua lại. Nhưng cô tăng tốc, người đàn ông kia cũng liền tăng tốc, cô thả chậm bước chân, đối phương cũng liền làm theo, cuối cùng Lý Phi Vân sợ tới mức chết khiếp, bắt đầu hoang mang, lo sợ chạy chậm, gã đó tiến lên vài bước ấn cô xuống, che chặt miệng lại, đem người lôi tới một con hẻm nhỏ. Mặc cho cô thét chói tai, gào thét, giãy giụa, đá đánh...Đổi lấy chính là những cái tát cùng đánh đập tàn nhẫn rơi xuống, Lý Phi Vân thống khổ gần như muốn lập tức chết đi! Cô lớn tuổi như vậy...Thế nhưng cũng sẽ có đàn ông cảm thấy hứng thú! ...... Trong chiếc xe hơi xịn cách đó không xa, một người đàn ông thon gầy, anh tuấn đang cầm kính viễn vọng nhìn một màn này, nếu nhìn kỹ, bạn sẽ phát hiện bàn tay anh ta khẽ run lên. Người vệ sĩ ngồi đằng trước chần chờ hỏi "Ông chủ, chúng ta có nên đi hỗ trợ hay không?" Thi Vinh không nghĩ đi, nếu không đi, người phụ nữ đó sẽ bị cưỡng hiếp, cô ta liền sẽ ly hôn một cách ngoan ngoãn, tình yêu của cô ta cũng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn, đối với Vương Trường Chí chỉ còn lại sự căm hận. Trong trường hợp đó, tình yêu mà anh có được cũng sẽ càng thuần khiết hơn, không lẫn tạp chất. Chính là...."Đi đi." Vì vậy, vệ sĩ đẩy cửa xe xuống, hướng về phía hẻm nhỏ chạy như điên. Đại khái năm phút đồng hồ trôi qua, một tay vệ sĩ xách theo một con chó chết hình dạng giống như một thằng đàn ông, một tay khác đem Lý Phi Vân đã bị đánh đến hôn mê bất tỉnh ôm lấy đi ra. Thi Vinh nhìn vào tay chính mình, bạn nghĩ, tôi ngăn cản chuyện này, không có trơ mắt nhìn nó xảy ra. Nếu như bạn ở đây, hẳn sẽ là cảm thấy, kỳ thật tôi cũng tốt hơn một chút rồi, phải không? Anh ta vẫn như cũ là một kẻ không có lòng đồng tình hay lòng thương hại với bất kỳ người hay vật xung quanh, hai chữ chính nghĩa viết như thế nào, anh ta không biết. Nhưng nếu như anh khỏe hơn, có thể gặp lại cô, nếu như thế anh nguyện ý làm người tốt vì cô. Tài xế từ kính chiếu hậu nhìn Thi Vinh một cái, không nghĩ tới ông chủ cũng có một mặt giống người bình thường như thế, theo tiên sinh lâu như vậy, ông vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảm xúc của anh có chút biến hóa. ...... Thời điểm Lý Phi Vân tỉnh dậy, chóp mũi cô tràn đầy mùi dung dịch ô-xy già, khiến cho lông mày cô cau lại, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh tuyết trắng, liếc mắt dò xét xung quanh, cô mới phát hiện thì ra chính mình đang ở trong một cái phòng bệnh. Cô đột nhiên nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi hôn mê, tức khắc sắc mặt không còn tí huyết sắc, run rẩy duỗi tay đi sờ phía dưới, bây giờ mới thấy đôi tay mình đều bị quấn thạch cao. "Xương tay cô bị gãy, tốt nhất chớ lộn xộn." Lý Phi Vân theo giọng nói rơi xuống nhìn qua, là một người đàn ông cao lớn, mặc áo sơ mi trắng, làn da rám nắng, thân hình rắn chắn, khí chất mạnh mẽ, vừa thấy liền biết là nhân vật không dễ chọc. Đây là một sự thật. Các vệ sĩ của Thi Vinh đều là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, năng lực tự nhiên không còn gì để nói. "Tôi..." Vừa phát ra thanh âm mới thấy cổ họng vô cùng đau rát, Lý Phi Vân khụ hai tiếng, người nọ liền đi đến, rót cho cô cốc nước, đúng lúc này y tá bước vào, liền giao cho y tá, "Cô yên tâm đi, cô không có xảy ra việc gì đâu, ông chủ nhà chúng tôi trùng hợp đi ngang qua, thấy nên cứu người. Tối hôm qua, kẻ bắt cóc đó đã bị ném đến đồn cảnh sát rồi." Nghe thấy câu nói này, Lý Phi Vân mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng mỗi khi nhớ đến đêm qua xảy ra sự tình đáng sợ đó, cô liền nhịn không được run như cày sấy. Hơn nữa, bây giờ cô không xu dính túi, làm sao cô có thể chi trả một khoản phí nhập viện đắt đỏ như vậy....Hoảng hốt nghĩ, cô nhớ đến rất nhiều năm trước, khi bản thân còn chưa quen biết Vương Trường Chí, ba mẹ đã đối xử với cô tốt tới cỡ nào. Lúc ấy, cô sợ là đánh chết cũng sẽ không nghĩ đến sẽ có một ngày này. Sau khi uống nửa cốc nước, cảm xúc Lý Phi Vân đã từ từ ổn định, cô cầu xin nhìn về phía người đàn ông, "Anh có thể giúp tôi làm thủ tục xuất viện ngay được không? Tôi, tôi không thể nằm viện..." "Cô yên tâm đi, phí nhập viện ông chủ đã giúp cô thanh toán trước rồi, ngày sau cô chỉ cần nhớ trả lại cho ông chủ là được." Lý Phi Vân khó xử không thôi, cô có khả năng thật trả không nổi....
Edit Văn Phiêu Phiêu vẫn rất xinh đẹp, chỉ là vừa mới sinh con xong nên bề ngoài có vẻ trông già hơn vài tuổi, làn da cũng không còn mịn màng và sáng bóng như trước. Lí Phi Vân có thể thấy rõ ràng, trên mặt cô ta còn có một vài đốm vàng. Mặc dù đã đánh phấn nền, nó vẫn không thể che lấp hoàn toàn. Lúc này, cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ hồng, trên tay thì bế một đứa trẻ khoảng một tuổi, đang nhìn chằm chằm vào Lí Phi Vân với sự thù địch tràn thù địch giữa phụ nữ luôn không thể giải thích được, nhưng nó cũng được coi là điều hiển nhiên. Hồng Phiêu Phiêu liếc mắt một cái liền nhìn ra được người phụ nữ này không phải dạng tốt gì, nhưng không biết làm sao, cô ta luôn cảm thấy quen mắt... Là ở đâu gặp qua sao?Tuổi tác cách nhau thì mãi vẫn thế, Lí Phi Vân không thể so sánh với Hồng Phiêu Phiêu, nhưng nếu muốn so khí chất, so body, so khí tràng, cô quyết không bao giờ thua cuộc. Chẳng sợ bên trong không có gì, ngoại hình của cô đã đáp ứng yêu cầu hết. Vì vậy, giống như giáo viên đã dạy, Lí Phi Vân cười nhẹ, đầy lịch sự và chế giễu "Bà Vương, đã lâu không gặp.""Đã lâu không gặp cái gì? Tôi không quen cô."Hồng Phiêu Phiêu cảnh giác lùi về phía sau một bước, sợ người phụ nữ này muốn cướp Vương Trường Chí với mình. Cô ta thật vất vả mới ôm được bắp đùi to của hắn, sử dụng mọi thủ đoạn có trên người làm cho hắn cùng bà thím già trong nhà ly hôn, cưới mình vào, quang minh chính đại bước vào nhà, mẫu bằng tử quý [1], thành công thay thế được vị trí của bà thím già kia trở thành bà Vương mới. Vị trí này cô ta đã ấp ủ bấy lâu nay, kẻ nào mơ ước tới nghĩ còn dễ hơn làm![1] Mẫu bằng tử quý mẹ vinh hiển nhờ hoàn toàn là Hồng Phiêu Phiêu tự xem Vương Trường Chí như kho báu của mình. Nhớ trước kia, Lý Phi Vân cũng lấy hắn ta làm báu vật, hiện tại à? Vương Trường Chí ở trong lòng cô còn không bằng một đống shit. Cô kinh tởm chính bản thân mình trước đây, không ngờ sẽ đem cái mặt hàng như Vương Trường Chí coi như trân như bảo, mặt dày mày dạn muốn lưu lại trong Vương gia mặc cho bọn họ đánh chửi, la mắng, Quý Ngũ có câu nói rất đúng, phạm tiện [2] cũng không tiện tới vậy.[2] Phạm tiện tiếng chửi mắng, có ý khinh thường kẻ cam tâm chịu lẽ lúc ấy tâm bị shit vấy bẩn, Vương Trường Chí còn không phải là một đống shit hay sao."Không quen?" Lý Phi Vân cười lạnh băng "Nhưng cũng rất bình thường, bà Vương đúng là quý nhân hay quên. Một năm trước, chúng ta còn gặp kia mà, họ của tôi là Lý, là vợ trước của chồng cô."Hồng Phiêu Phiêu không tin, mắt trợn cả lên "Cô nói dối!" Bà thím già mập như con heo kia nào có trẻ tuổi, xinh đẹp ghê vậy?!"Cô không tin, tôi cũng không có biện pháp." Lý Phi Vân bất đắc dĩ dang hai tay ra, nhẹ nhàng hỏi một câu khi đi ngang qua bên người cô ta, "Cô nói xem, hiện tại anh ta sẽ chọn cô, hay sẽ chọn tôi?" Đặc biệt là dưới tình huống Vương thị thuộc về ý ném xuống vỏ bom nặng kí, Lý Phi Vân không chút lưu luyến mà xoay người rời đi, để lại Hồng Phiêu Phiêu một mình bế đứa trẻ đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào lưng cô một lúc lâu, không thể hồi phục bình việc quả nhiên xảy ra như Lý Phi Vân đoán trước, Vương Trường Chí người này, ích kỷ, chuyện gì cũng phải bắt đầu từ lợi ích của hắn ta, những chuyện khác không quan trọng, một khi có nguy hiểm hay bất lợi đối với bản thân hắn, cứ việc bà già nhà hắn chết ở trước mặt hắn cũng vô khỏi nói đến Hồng Phiêu Phiêu. Lý Phi Vân cùng hắn kết hôn hai mươi năm. Từ thời niên thiếu của hắn liền an tâm làm người phụ nữ sau lưng hắn, nhưng cuối cùng, hắn ta đã hồi báo cho Lý Phi Vân những gì?Từ đầu tới cuối, hắn cũng không xem Lý Phi Vân như người một nhà, nếu không phải vậy thì sẽ không xâm chiếm một cách không thương tiếc vào tài sản của Lý gia, dùng tiền Lý gia nuôi người Vương gia. Mà bây giờ, người phụ nữ vẫn luôn sai lầm này đã bị gõ cho tỉnh, Vương Trường Chí có khả năng gì để nuôi sống cả gia đình toàn đỉa hút máu kia?Tục ngữ nói mãi không sai, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa [3], dù Vương thị bị rỗng từ bên trong, bộ xương cơ bản vẫn còn đó. Vương Trường Chí làm sao buông tay được, hơn nữa ở trong ấn tượng của hắn, Vương thị vẫn rất có tiền. Không có cách nào, nếu Lý Phi Vân cứ một mực muốn kiện lên trên tòa, vậy thì kiện đi.[3] Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa dù lạc đà có gầy gò, nhưng khung xương của nó vẫn lớn hơn con ngựa. Ý nói dù hoàn cảnh có sa sút trở thành người bình thường thì so ra vẫn hơn những người vốn đã bình mặt pháp luật đã bị yếu thế sẵn, cộng thêm combo bạo lực gia đình và sự thật trong hôn nhân đã ngoại tình- thậm chí Vương Trường Chí không nghĩ đến trong tay Lý Phi Vân không ngờ lại có đoạn video quay hắn đánh đập cô ta và ôm tiểu tam diễu võ dương oai [4] đối với cô, trên tòa án Vương Trường Chí bị đánh bại hoàn toàn. Lúc hắn đi ra khỏi tòa án, cả người giống như một con gà trống bị thua cuộc, ủ rũ cụp đuôi, thất hồn lạc phách.[4] Diễu võ dương oai phô trương uy thế và sức mạnh để khoe khoang hoặc đe trong một tuần, hắn ta thay đổi từ một tổng giám đốc Vương thị luôn được mọi người xum xoe nịnh bợ thành một kẻ nghèo hèn không xu dính túi. Không chỉ có thế, mấy năm nay hắn dung túng lấy tiền trong công ty trợ cấp cho Vương gia đều bị tòa án đưa ra phán quyết nhất định phải bồi thường theo giá gốc! Một con số lớn như vậy... Hắn biết đi đâu tìm?!Căn nhà thật ra được viết dưới tên hắn, nhưng lại dùng tiền Vương thị đi mua, đó là một vụ mua bán bất hợp pháp. Mấy cái này phải được tòa án thu hồi, nói cách khác, bây giờ hắn chỉ còn hai bàn tay trắng!Khi bước ra khỏi tòa án, bên này hắn gục đầu xuống, bên kia Lý Phi Vân thì khí phách hăng hái, quyến rũ bức người. Lúc cô ấy còn trẻ đã xinh đẹp sẵn, không nghĩ đã đến tuần tuổi này rồi, vẫn xinh đẹp mê người như thế. Vương Trường Chí cảm thấy có chút hối hận, sớm biết rằng Lý Phi Vân sẽ trở thành vậy, hắn sẽ không cùng cô ly hôn để làm mẹ gì! Mặc dù hoa dại có mùi thơm hơn hoa nhà, nhưng cuối cùng chúng cũng không được để trên mặt không thì hắn nên sớm nghĩ đến vấn đề quyền sở hữu tài sản, thay đổi tên của chủ hộ và pháp nhân thành chính mình. Lúc ấy, Lý Phi Vân đối với mình một lòng trung thành chắc chắn sẽ không từ chối. Tại sao hắn, hắn có thể ngu tới vậy!"Vương tiên sinh."Vương Trường Chí si ngốc nhìn Lý Phi Vân đang nện bước ưu nhã hướng tới hắn, đối với hắn lộ ra tươi cười "Làm phiền anh dọn khỏi phòng tôi trong vòng 24 giờ, nếu không thì đừng trách tôi trở mặt vô tình.""Phi Vân..."Lý Phi Vân nghe được tiếng gọi Vương Trường Chí phía sau, cười lạnh lùng."Phi Vân!" Vương Trường Chí đuổi theo, vội vàng nhìn cô "Ngày hôm đó, không phải em đã nói với Phiêu Phiêu, xem anh chọn cô ấy hay là em? Anh chọn em, anh chọn em! Anh có thể ly dị với cô ta ngay lập tức. Chúng ta trở lại tốt đẹp như trước kia, giống như trước kia được không em, được không?!"Mấy ngày nay, hắn ta thật chịu cmn đủ rồi, kể từ khi Hồng Phiêu Phiêu bị Lý Phi Vân ở bên tai nói câu đó xong, mỗi ngày ba bữa đều nháo với hắn, sự dịu dàng trước hôn nhân hoàn toàn biến mất, giống như một con đàn bà đanh đá! Còn người mà hắn luôn luôn khinh thường, ghét bỏ bà thím già vừa xấu lại béo thì trở thành một mỹ nữ tự tin, đầy người trí thức, Vương Trường Chí tự nhiên hối thực tế, nếu Lý Phi Vân vẫn giống như trước đây, Hồng Phiêu Phiêu sẽ không đem lời nói của cô đặt ở trong lòng. Nhưng bây giờ, Lý Phi Vân trở nên xinh đẹp không nói, khí chất còn thay đổi chóng mặt, so với một người vừa sinh đứa trẻ xong, dáng người có chút xấu, lực uy hiếp có thế nói là mười phần, cô ta có thể không thèm để ý sao!Ngoài ra, cùng ngày hôm đó cô ta không biết Lý Phi Vân và Vương Trường Chí nói cái gì, Vương Trường Chí trở về lại có khuôn mặt tốt, công ty xảy ra chuyện thậm chí không cùng trong nhà nói. Tính cách hắn ngang ngược, dù sao đây cũng là chuyện của hắn, những người khác quản không người thường xuyên qua qua lại lại, Hồng Phiêu Phiêu tự nhiên hiểu lầm. Trước kia, Lý Phi Vân có bao nhiêu yêu Vương Trường Chí, cô ta xem ở trong mắt, ý thức nguy cơ lập tức trỗi dậy mãnh liệt."Ồ? Thế thì..." Lý Phi Vân giả bộ khó xử, hỏi "Con trai anh làm sao bây giờ?""Anh có thế cấp một số tiền cho Phiêu Phiêu, khiến cho cô ta mang theo đứa bé!""Chính là tôi không sinh được, anh đã quên?" Lý Phi Vân dù bận vẫn ung dung, nhìn Vương Trường Chí vội vàng thể hiện lòng trung thành của mình."Anh không sợ đoạn tử tuyệt tôn luôn sao?"Lúc này, Vương Trường Chí mới nghĩ đến Lý Phi Vân không thể sinh, sắc mặt tức khắc có chút méo mó, bên này là con cá lớn Lý Phi Vân, bên kia là con trai duy nhất, bên nào hắn cũng luyến tiếc buông ra, sắc mặt thay đổi như chong chóng, đủ sắc cầu vồng, trông rất đẹp mắt."Phi, Phi Vân...Anh biết em đó giờ làm người rộng lượng, chắc chắn có thể bao dung cho một đứa nhỏ...Rốt cuộc đó là đứa con trai duy nhất của anh mà!"
Edit Văn lòng Vương mẫu thật sự có chút xấu hổ, nhưng tâm thì nghĩ về những gì bà ta nghe được từ người khác và các tin tức trên TV. Chỉ cần nổi lên xung đột, bà ta cứ khăng khăng mình là một bà lão đáng thương bị cưỡng đoạt tài sản, không lẽ Lý Phi Vân thật có thể lấy lại ngôi nhà? Đến lúc đó lan truyền, liệu Lý Phi Vân có còn muốn thanh danh này đó của cô ta không?Dù sao bản thân cũng già rồi, bà ta mới không sợ cùng Lý Phi Vân nháo to chuyện!Vì vậy bà vội tiến lên, giơ tay lần nữa muốn tát Lý Phi Vân, không tát con nhỏ này, cơn giận của bà ta tiêu không xong!Nhưng Lý Phi Vân sẽ ngồi yên trên ghế mặc cho bà ta đánh à? Vương mẫu là người khôn khéo, nhưng bà ta cũng không nên xem mọi người đều là kẻ ngốc! Đội thực hiện cải tạo không chỉ là về dung mạo hay thân thể cho Lý Phi Vân, Quý Ngũ cũng nằm trong đó, kỹ năng tự vệ của Lý Phi Vân là do một tay cậu ta dạy, tuy nói lấy một địch mười không được, nhưng để đối phó với một bà già vẫn dư Phi Vân nhanh chóng bắt được tay Vương mẫu, mỉm cười với bà ta, sau đó tay hung hăng tát một cái vào mặt đối phương!Sau khi làm xong, cô học theo Quý Ngũ chửi một câu thô tục trong lòng, thật con mẹ nó đau, sớm biết rằng đau như thế đã không dùng lực lớn làm chi!Nhiều năm như vậy, Vương mẫu toàn sống trong nhung lụa, một cái tát này làm bà không kịp hoàn hồn, càng miễn bàn Lý Phi Vân dùng bao nhiêu sức, tát đến nỗi Vương mẫu mắt đầy sao xẹt, đầu váng mắt hoa. Phải mất một lúc lâu, bà mới phản ứng lại được, bà ta... Bị người ta đánh, còn là bị cô con dâu trước giờ bà ta vẫn luôn coi thường!Thật là một sự sỉ nhục! Vương mẫu giống như nổi điên, bà ta mở miệng mắng chửi, giương nanh múa vuốt hướng đến Lý Phi Vân. Lúc này, Lý Phi Vân không động thủ, một bóng dáng như tòa tháp đã đứng chắn trước mặt cô, Lý Phi Vân sửng sốt, "Quý Ngũ?""Ông chủ nói cô cần một người vệ sĩ." Anh chàng mặt đen, cao to làm ra động tác nhún vai có chút buồn cười, nhưng nó không ảnh hưởng đến luồng hơi thở mạnh mẽ phát ra từ trên người cậu ta. Ít nhất, Vương mẫu hay bắt nạt kẻ yếu bị cậu ta làm sợ đến mức lui lại vài bước, một cái rắm cũng không dám Phi Vân lắc lắc tay, cảm thấy đau. Cô ngẩng cao đầu kiêu ngạo, nhìn xuống Vương mẫu sưng đỏ mặt "Đây là bà thiếu tôi."Gả vào Vương gia trong hai mươi năm qua, cô đã phải chịu bao nhiêu cái tát từ Vương mẫu, cô không nhớ được. Không thể trả tiền, bỏ quá nhiều muối, quần áo tẩy không sạch sẽ, góc chết trên sàn nhà không xóa sạch... Tóm lại đủ loại lý do, mà cô vì không thể sinh con đành nhịn mẫu còn muốn huyên náo hơn, nhưng nhìn Quý Ngũ giống như nguyên tòa núi, bà không dám xằng bậy. Một lát sau, bà gào khóc, vừa vỗ đùi vừa nguyền rủa Lý Phi Vân, cái thứ không lương tâm, đồ đê tiện, một lòng tốt của bà ta bị con mụ đó tính kế để đoạt đi gia sản, muốn làm bà già tao đây bị bức chết... Cứ thế, khóc suốt hơn mười phút, không quan tâm đến bộ dáng của mình ra Phi Vân mắt lạnh nhìn bà ta gào, lười để ý bà ta, mà Vương Trường Chí từ khi Quý Ngũ xuất hiện, ngay cả việc tiến lên giúp mẹ hắn nói một câu cũng không dám, nhìn bộ dạng hắn, Lý Phi Vân càng thêm hoài nghi bản thân lúc trước có phải mắt mù không, lại đi yêu một tên đàn ông như vậy? Còn về hai chị em Hồng- Kiều, tình thân của các cô một khắc tại đây rạn Phiêu Phiêu cứ ôm đứa con phát ngốc, Lý Phi Vân nhìn cô ta, lộ ra nụ cười nhạt. Hồng Phiêu Phiêu thấy biểu cảm này của Lý Phi Vân, đột nhiên trong lòng đánh cái rùng mình, không biết ý của người đó là gì? Không lẽ... Người đó biết?Các công việc nhà đã được thực hiện nhanh chóng. Trước khi đi, Lý Phi Vân không quên nói cho Vương Trường Chí một tiếng, đợi lát nữa cô sẽ đi một chuyến tới Vương thị, kêu hắn chuẩn bị sẵn sàng tiếp đón. Chẳng qua nhớ Vương Trường Chí cũng là loại người không biết xấu hổ, cô có lòng tốt nhắc nhở hắn ta, miễn cho một lát bị người ta chọi trứng thối vào mặt rồi chửi nhiên, các nhân viên không liên quan gì đến Vương gia, cô sẽ không sa thải chi, một công ty lớn vậy, cô ấy thực sự không có khả năng quản hết, cho nên tốt hơn là thuê một người quản lý nỗi mấy người họ hàng gì đó của Vương gia thì lăn ra từ đâu, trở về từ đó đi thôi, bất cứ ai muốn nó, dù sao cô cũng không cần. Cô không phải Vương Trường Chí, đâu ngu nuôi ra nhiều trùng hút máu như vậy trên công sức do ba cô gây dựng thế vào buổi chiều, mấy đám họ hàng Vương gia bị đuổi khỏi công ty liền chạy tới cửa tìm Vương Trường Chí, nhưng ai biết lúc đến biệt thự thế nhưng hoàn toàn trống rỗng. Hỏi mới vỡ lẽ, bảo vệ nói sáng nay một nhà Vương Trường Chí bị người khác mang hành lý ném ra kia, thời điểm Vương mẫu đuổi Lý Phi Vân đi, chỉ cho cô một túi hành lý nho nhỏ. Bây giờ, thời điểm họ đi cũng không thể mang nhiều đồ, những món trang lấp lánh, đắt tiền, các tấm chi phiếu, sổ tiết kiệm... Một món đều không có, ngoại trừ vài bộ quần áo bên ngoài, Lý Phi Vân cái gì cũng không để lại cho họ một xíu. Thậm chí, cô còn đốt thêm quần áo mà không cho Trường Chí dùng tiền mặt có trên người trước đi thuê một căn hộ nhỏ để ở rồi tính, ai biết còn chưa dọn dẹp xong, đã bị nhóm họ hàng giận dữ đá văng cánh vẫn luôn cho rằng mình đối với đám người thân này tận tình tận nghĩa, nhưng khi họ tìm đến cửa chỉ toàn biết khiển trách, chất vấn, nhục mạ hắn, thế mới phát hiện lúc trước hắn mắt mù, bọn họ chỉ mất việc và nôn ra tiền mà họ đã nuốt, nhưng hắn ta chẳng có gì cả! Vì vậy, hắn bắt đầu bực mình, cầm lấy chai bia ném tới đám đó, luôn mồm kêu gào muốn đồng quy vu hàng Vương gia đều là người linh hoạt, vừa thấy Vương Trường Chí như vậy chả vắt ra được cái gì có lợi, hai lời cũng không thèm nói, quay đầu bỏ đi. Trước khi đi, còn không quên ở "nhà mới" Vương gia dạo quanh một vòng, nhìn xem có đồ tương đối giá trị nào thì tiện tay cầm chị em Hồng- Kiều không khá hơn chút nào. Vương Trường Hồng có một vị trí trong doanh nghiệp nhà nước, bởi vì "tác phong không phù hợp" đã bị sa thải. Căn nhà là dùng tiền Lý thị mua nên cũng bị lấy Vương Trường Kiều khá giống, càng đáng buồn nhất là cô nàng Hồng kia nghĩ có thể cho con trai đi du học, hiện tại đừng nói ra nước ngoài, học ở một trường đại học trong nước đều không đủ sức! Vốn dĩ cửa hàng quần áo của Vương Trường Kiều đã buôn bán lỗ vốn, không kiếm được tiền, bây giờ không có tài chính quay vòng, chỉ có thể nhịn đau bán đi với giá đó, chồng cô ta liền đưa ra đơn ly hôn. Hóa ra đối phương sớm ở bên ngoài có người, chẳng qua vẫn luôn ngại Vương Trường Chí có tiền nên không dám nói ra. Hiện tại, Vương Trường Chí hai bàn tay trắng, ai còn nguyện ý cùng người phụ nữ chán ngấy như Vương Trường Kiều sống chung?Vương Trường Kiều đã chịu quá nhiều đả kích, vẫn nghĩ đến tới cầu xin Lý Phi Vân, rốt cuộc hồi đó Lý Phi Vân đối tốt với cô ta bao nhiêu, bản thân đều nhớ rõ, nhưng có điều cô ta căn bản không thấy được mặt của Lý Phi từng toàn tâm toàn ý đối tốt với cô, cô không biết ơn, không biết cảm kích cũng không tiếp thu. Bây giờ, trái tim người ta đã băng giá, cô lại muốn vãn hồi, trên thế giới nào có chuyện dễ dàng như vậy?Tuổi Vương mẫu đã lớn, bị nhiều chuyện ập xuống tới tấp, cuối cùng trúng gió! Cũng may không nghiêm trọng lắm, có điều mỗi ngày ốm đau nằm trên giường cần có người chăm sóc. Nhiệm vụ này liền tự nhiên rơi xuống đầu Hồng Phiêu Phiêu, một cô gái còn trẻ như ả, mỗi ngày không chỉ hầu hạ chồng, còn phải lo thêm mẹ già của chồng, làm sao ả chịu nỗi!Vì vậy vào giờ ngọ 11h-13h, ả lén lút cuốn gói tất cả tiền mặt, sổ tiết kiệm của Vương gia. Sau đó, mang theo con trai chạy khỏi, rốt cuộc không bao giờ trở về!Lý Phi Vân đã sớm có lời, ai dám dùng hắn chính là cùng Lý thị đối địch, hình như có người nào đó rất lợi hại chống lưng đằng sau cô ta, Vương Trường Chí khóc không ra nước mắt, tại sao mệnh hắn lại khổ như vậy? Ngay cả đứa em gái nhỏ đã ly hôn cũng dọn về ở chung với hắn, tất cả bạn bè và người thân đều trốn tránh hắn ta như một con quỷ, chỉ vì sợ hắn tìm bọn họ vay ràng hắn là một kẻ có tiền cách đây không lâu, thế nào liền... Vương Trường Chí không rõ, nhưng hắn không cần hiểu, đời này hắn đã bị ấn định phải sống như thế này ta cũng từng suy nghĩ đến việc tìm Lý Phi Vân hợp lại, đáng tiếc hiện tại Lý Phi Vân căn bản chướng mắt hắn. Hơn nữa, bây giờ Lý Phi Vân có rất nhiều tiền, muốn bao nuôi một tiểu chó săn vừa trẻ tuổi, tráng kiện vừa đẹp trai biết săn sóc không khó, hà tất phải để ý đến loại đàn ông như Vương Trường Chí?Điều tuyệt vời nhất là cô ấy nghĩ mình vô sinh, nhưng sự thật là cô ấy không ngờ lại có thai!Sau nhiều năm kết hôn, bởi vì vẫn luôn không thể mang thai, cô cứ cho rằng chính mình có bệnh xấu trong người, mà Vương Trường Chí chủ nghĩa đại nam tử, căn bản không tin vấn đề sẽ phát sinh trên người hắn. Vì vậy, chưa bao giờ đi bệnh viện kiểm tra. Bây giờ cô đang mang thai, đã nói lên thực thực sự sự là Vương Trường Chí có bệnh xấu!Lý Phi Vân cười ha Trường Chí khóc như khi biết Lý Phi Vân có thai, hắn đã đến bệnh viện để làm kiểm tra, thế mới biết thì ra do mình trời sinh t*ng trùng yếu, căn bản không thể làm cho phụ nữ mang thai. Vậy đứa con trong bụng Hồng Phiêu Phiêu kia là từ đâu ra?! May mắn con đàn bà đó đã chạy sớm, nếu không hắn nhảy tới lôi đánh ả tới chết!Tuổi già không có ai chăm sóc, con trai không có bản lĩnh, con dâu bỏ chạy, cháu trai cũng không phải ruột thịt, Vương mẫu tức thở không ra hơi, không ngờ lại sống sờ sờ đem mình tức chết! Từ đó trở đi, Vương Trường Chí chỉ có thể làm những công việc lặt vặt, những ngày đã từng khí phách bừng bừng tiêu tiền như nước sẽ không bao giờ trở tháng sau, Lý Phi Vân hạ sinh một cậu con trai tóc vàng, mắt xanh, công lao đều nhờ vị tình nhân người nước ngoài kia. Cuộc sống của cô ngày càng tốt, mà Vương Trường Chí thì.... Ha Vương Trường Chí vẫn chỉ có thể nhặt rác rưởi sống qua ngày ở những năm cuối đời, con trai Vương Trường Hồng thì không thể tìm được công việc nào ra hồn sau khi tốt nghiệp đại học, chỉ đành ở nhà mốc meo, thật vất vả lấy được một bà vợ, vẫn xem như lợi hại, Vương Trường Hồng bị ức hiếp đến tức giận cũng không dám thở ra một phần Vương Trường Kiều, cuối cùng cô ta không kết hôn lần nữa, làm bảo mẫu cho người ta đều ngại tuổi cô ta lớn. Lúc này, đừng nói đi mua quần áo mới, muốn tìm một người nguyện đi với cô ta còn không có! Cô ta già đi nhanh chóng, cuối cùng buồn bực mà chết.【Chúc mừng ngươi, Lý Phi Vân đã thành công báo thù, hơn nữa còn thuận lợi xoay người. Độ hoàn thành nhiệm vụ đạt trăm phần trăm. Tình yêu thu được lần này có độ tinh khiết rất cao, có thể bắt đầu mở ra hành trình ảo cảnh.】Trong phòng một mảnh đen nhánh, giọng nói Thi Vinh mang theo sự kích động không thể khống chế "Ta... Có thể nhìn thấy cô ấy?"【Độ hoàn thành nhiệm vụ lần này vô cùng cao, quả nhiên ta không nhìn lầm ngươi. Đúng là một tên đàn ông điên cuồng, không thể tưởng tưởng được. Nhưng ta muốn thân thiện nhắc nhở ngươi, cô ấy đã hoàn toàn quên mất ngươi, ngươi còn muốn tiếp tục?】Thi Vinh không chút do dự nói nói thần bí tạm dừng, thở dài 【Ta đây chỉ có thể chúc ngươi may mắn, ta nhắc ngươi một lần nữa, nếu ở cái ảo cảnh thứ nhất, ngươi không thể làm cô ấy yêu ngươi thì linh hồn ngươi sẽ hoàn toàn bị mạt sát. Từ đây trở đi, sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy.】Thi Vinh không chút sợ hãi, do dự, "Bắt đầu đi."Anh ta ở trong thế giới này suốt gần ba mươi năm. Từ khi sinh ra một ngày kia, mỗi ngày mỗi đêm chỉ nhớ một mình người con gái ấy. Anh muốn thấy cô, sự nhớ nhung sắp bức điên anh ta rồi! Thật vất vả chờ đến Lý Phi Vân, cuối cùng cũng có được tình yêu của cô ta và hoàn thành nhiệm vụ lần này. Anh quyết không cho phép mình thất bại dù chỉ một chút!
tại sao anh không yêu em