tại sao em không chịu mở lòng
Ngoài trang phục ra thì sao? Cách ăn nói lấy lòng người khác. lúc đâu tôi cảm thấy khó chịu lắm vì bản tính của tôi cố chấp. có lợi thế hơn so với những gã đó khi cùng gã đó găp gỡ và nói chuyện với phái nữ được không ạ ,vì em có một số giá trị hơn họ
Vì sao người yêu không chịu mở lòng ra với bạn? | Nguyễn Hữu Trí #shorts_____Thông tin các chương trình tại học viện của thầy Quéo:
Bạn đang xem: Tại sao công thức trong excel không chạy. 2. Excel vẫn ở chế độ chỉ hiển thị công thức. Đây là 1 chế độ của Excel, được tùy chỉnh thiết lập trong mục Options/Advanced/Show formulas in cells instead of their calculated results (hoặc phím tắt ctrl + `)
Em Nên Dừng Lại Lyrics: Nhiều lần thấy em khóc / Khổ đau điều gì phải không / Chẳng cần phải bận tâm / Chỉ muốn ôm em vào lòng / Nhìn về tháng năm đó
Ở tập 7 của chương trình Sao nhập ngũ, những cô gái đã được dành 30 phút mở lòng khi đọc những bức thư viết cho người thân, riêng Mai Ngô thì không. 'Sao nhập ngũ' tập 6: Mai Ngô hoảng hốt vì Hương Giang Idol nằm trên thảm đinh. 'Sao nhập ngũ' tập 5: Hương Giang Idol, Mai
materi matematika kelas 9 semester 1 pdf. Cô gái à, tôi biết em sinh ra đâu phải để mạnh mẽ đâu, tại sao em lại chọn mang trên mình cái vỏ bọc mạnh mẽ tưởng chừng như có thể làm em mệt mỏi bất kì lúc nào như thế? Là bởi em không còn lựa chọn nào khác ngoài mạnh mẽ bước tiếp hay vì phải giả vờ như em vẫn ổn và luôn vui chỉ vì em sợ phải nhìn lại những thứ làm mình đau? Hay chăng em cho rằng yếu đuối và được yêu thương chở che với em lúc này đây là điều xa xỉ quá? Tôi biết chứ, một cô gái cô đơn như thế nào ta làm sao biết nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài của họ.. Và em. Tôi hi vọng em đang hạnh phúc giống như em giả vờ vậy, mặc một bộ đồ đẹp, đứng trước mặt người khác cười nói vui vẻ. Em đừng xây cho mình một cái tường chắn và rồi ngồi chờ một người có thể đủ kiên nhẫn, dịu dàng và chân thành phá vỡ nó đi để đến bên em. Thực tế thì ngược lại em ạ. Dù có kiên nhẫn hay chân thành đến đâu thì người ta cũng sẽ thôi ngốc nghếch khi cố gắng nắm lấy một người mà chị sợ hãi yêu thương, sợ tổn thương lần nữa rồi trốn mình trong cái lớp vỏ cũ kĩ như thể chỉ mình em thuộc về thới giới đó vậy. Thế giới chỉ có một người cô đơn chừng nào chắc em biết.. Tôi sợ.. sợ lắm những cô gái đã từng bị tổn thương sâu sắc bởi những lần tin tưởng trao đi yêu thương chân thành nhất, tha thiết nhất, rồi giờ đây chìm mình trong cái ranh giới giữa “tin tưởng” và “hoài nghi” gắn lên môi nụ cười chứng tỏ mình vẫn ổn. Và để bảo vệ mình khỏi những tổn thương em lại đi từ chối yêu thương của người khác.. Có đáng không em? Tôi biết có rất nhiều chàng trai đã yêu em, đã cố gắng kiên nhẫn lại gần em, làm mọi thứ chỉ để phá vỡ đi cái rào chắn em dựng để từ chối yêu thương ấy nhưng rồi lại chẳng một ai có thể đến gần em, ở bên em. Bởi cái cách mà em đóng chặt trái tim mình khiến cho họ sợ, hợ sợ không đủ giản dị, không đủ chân thành, vòng tay không đủ lớn và trái tim chẳng đủ bao dung để có thể xoa dịu hay ôm chặt lấy những vết thương lòng em vẫn còn mang.. Em biết không? Tôi chẳng hiểu tại sao em phải giấu mình trong chiếc vỏ cũ kĩ chẳng tin vào ai hay tin bất cứ điều gì như thế.. tại sao em cứ phải giả vờ hạnh phúc khi em chưa một lần thử mở lòng với lấy hạnh phúc rồi nâng niu? Cô gái à, chắc chắn một điều rằng dù em có mạnh mẽ hay yếu đuối bao nhiêu đi chăng nữa.. thì em cũng đáng được yêu thương, được hạnh phúc. Và thử nghĩ xem, một sáng tỉnh dậy, em mở lòng mình và mỉm cười với mọi thứ xung quanh em, tin tưởng vào tình yêu em chọn, tôi tin rằng em sẽ cảm thấy hạnh phúc lắm. Như một câu nói em từng chia sẻ “Muốn sống một cuộc đời lười nhác, ngắm cảnh mình thích, làm những chuyện mình thích, ở bên người mình thích, tiếp tục sống mà không cần phải động não gì.” Cô gái à… tôi chờ em mở lòng mình đấy. Huy Ng –
Tâm sựHẹn hò Thứ tư, 19/5/2021, 1404 GMT+7 Ai cũng bảo em khó tính khi không chịu mở lòng cho ai đó và cho mình cơ hội để hạnh phúc. Có lẽ vì những tổn thương quá lớn. Nhưng nỗi đau nào cũng nên khép lại, anh nhỉ? Em viết bài vì muốn được chia sẻ với những người xa lạ để mọi thứ diễn ra thuận theo tự - người mẹ của hai con một gái một trai, 10 tuổi và 8 tuổi nên tự chăm sóc được nhau và giúp mẹ một số việc. Với công việc giảng dạy đại học, em đủ kinh tế để không phụ thuộc ai dù còn nhiều khó khăn cần bước thích có những bữa cơm gia đình sum họp vì thích nấu ăn; thích khám phá những vùng đất mới nhưng lại chưa tìm được người cùng sở thích; thích có người chiều chiều chạy bộ hay đạp xe cùng nhưng lại chưa biết người đó ở đâu; thích các loại hoa và đang tập trồng nhưng lại chưa có người chăm sóc. Nhưng không phải chỉ có thích suông mà em luôn phấn đấu cho sự nghiệp vững vàng cũng như nuôi dạy con cái ngoan ngoãn, nỗ lực học tập, làm việc xã hội trong khả năng của đó sẽ nghĩ mẹ đơn thân thì sao lại thích nhiều thứ thế. Vì họ chưa hiểu em là ai và đó chính là liều thuốc để em tự chữa vết thương lòng. Nếu anh thực sự chân thành và muốn hiểu, hãy gửi email để mình biết nhau rồi sẽ cần anh cao hơn em cao 1,57 m để em thấy bình an khi dựa vào. Anh làm nghề gì cũng đều cao quý, nhưng nếu làm việc hành chính sẽ có nhiều thời gian để chăm sóc gia đình hơn vì em không cần anh phải lao lực kiếm tiền. Xuất phát từ điểm nào không quan trọng mà quan trọng anh phải có ý chí tiến thủ vì em cũng từ vùng quê nghèo ra đi lập nghiệp em đến từ vùng quê nhiều lúa ngoài Bắc.Anh uống rượu bia hay hút thuốc, với em không có gì đáng ngại, nhưng cũng chỉ nên vui vừa đủ và đừng cờ bạc vì nó làm em tổn thương. Anh có gia đình và có con rồi càng tốt vì sẽ dễ đồng cảm với em hơn, chỉ cần hiện tại anh không còn ràng buộc pháp lý và thương con em. Em tin mình đủ tinh tế để chăm sóc và yêu thương con người đều có góc khuất, chỉ có thể chia sẻ cùng ai đủ tin tưởng nên không thể viết ra đây hết được. Nếu anh vô tình đọc được và có chút đồng cảm, hãy gửi email cho em để có thể chia sẻ cùng anh – một người tri kỷ trong tương giả gọi vào số 09 6658 1270 giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc Họ tên Winner Tuổi 37 tuổi Nghề nghiệp Giáo viên Nơi ở Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng Giới tính Nữ
Câu hỏi Làm thế nào để con có thể thực sự mở lòng ra ?Thầy Những hiểu lầm, những tri giác sai lầm là một phần của cuộc sống, cũng giống như bùn. Hiểu lầm, tri giác sai lầm chính là nền tảng của những cuộc chiến tranh xung đột, chết chóc, đau khổ. Đó là bùn. Sự thực tập giúp chúng ta giải tỏa được những hiểu lầm, lấy đi những tri giác sai lầm để phục hồi lại truyền thông và mang lại hòa giải. Chuyển hóa bùn thành sen, đó là một điều có thể làm. Giáo lý của Bụt có thể giúp chúng ta làm được điều đó với tư cách một cá nhân hay một nhóm người. Và khi làm được điều đó với một nhóm người thì chúng ta có thể thay đổi được tình trạng xã hội. Đó là lý do tại sao thực tập với tư cách một cá nhân là không đủ. Chúng ta cần thực tập với một nhóm người dưới hình thức một tăng thân. Có những người trong chúng ta rất sợ phải yêu, chúng ta không dám mở lòng mình ra. Chúng ta sợ bởi vì chúng ta đã đau khổ và chúng ta nghĩ rằng yêu là khổ. Như vậy rất đáng tiếc, bởi vì tình yêu thương chân thật có thể mang lại cho chúng ta rất nhiều niềm vui và sự trị liệu. Có những lúc mùa xuân đến, tất cả những bông hoa đều nở rộ nhưng tại sao chúng ta lại từ chối mở lòng ra ? Bởi vì có một sự sợ hãi, sợ rằng ta sẽ đau khổ thêm một lần nữa. Đó là do chúng ta đã không được học nghệ thuật để thương yêu. Cố nhiên là người kia đã không khéo léo, nhưng chúng ta cũng không khéo léo nốt, chúng ta chưa biết cách để thương. Chúng ta đã để cho những hiểu lầm và tri giác sai lầm sai sử, người kia đã làm cho ta đau khổ và ta cũng làm cho người đó đau khổ. Vì vậy, chúng ta cần phải học giáo lý mà Bụt dạy về nghệ thuật thương yêu. Yếu tố thứ nhất của tình thương đích thực là Từ Maitri. Tình thương đích thực là phải có khả năng mang lại hạnh phúc. Lòng Từ là một năng lượng có thể mang lại hạnh phúc cho ta và cho người kia. Nếu một tình yêu mà không thể mang lại hạnh phúc thì đó không phải là tình yêu. Đó là một cái gì đó khác. Đam mê, thèm khát, thú vui dục tình, mong muốn chiếm hữu… tất cả đều không phải là tình yêu. Vì vậy, Từ là một loại năng lượng mà chúng ta phải vun trồng, tưới tẩm. Nếu đó là một tình yêu đích thực thì nó phải mang lại sự lành mạnh, hạnh phúc cho mình và cho người kia. Và cách để vun trồng, nuôi dưỡng lòng từ là phải có thời gian để nhìn và để hiểu. Hiểu được những đau khổ, khó khăn và nhu cầu của người kia, cũng như là những đau khổ, khó khăn và nhu cầu của chính mình. Chúng ta cần thời gian để nhìn vào chính mình. Chúng ta cần phải hiểu được những đau khổ, khó khăn cũng như những ước vọng sâu xa của chúng ta. Và chúng ta phải có khả năng chấp nhận được mình như mình đang là, do vậy hiểu biết chính là nền tảng của lòng Từ. Chúng ta phải nên tự hỏi xem mình có hiểu được chính mình chưa, mình có hiểu được những đau khổ, khó khăn của mình chưa. Nếu chúng ta có thể hiểu được những khó khăn, đau khổ của mình, chúng ta sẽ cảm thấy yên ổn hơn nhiều, chúng ta chấp nhận được chính mình. Kế đó, khi chúng ta nhìn vào người kia, chúng ta sẽ hiểu những đau khổ và khó khăn của người đó một cách dễ dàng hơn nhiều. Do đó, bước thứ nhất là phải hiểu mình và chấp nhận chính mình. Bước thứ hai là hiểu người kia và chấp nhận người đó. Không có sự hiểu biết và chấp nhận này thì cũng khó mà có được hạnh phúc và nuôi dưỡng được tình yêu đích thực. Yếu tố thứ hai của tình yêu đích thực là Bi. Bi là một năng lượng có thể giúp trị liệu. Khi chúng ta có sự bi mẫn trong lòng thì chúng ta sẽ bớt khổ đi nhiều và có thể mở lòng ra một cách dễ dàng hơn. Hãy nhìn sâu vào người kia, chúng ta sẽ thấy những nỗi khổ niềm đau trong người đó. Người đó là nạn nhân của những khổ đau của chính họ. Và người đó không biết cách ôm ấp những đau khổ của mình nên cứ tiếp tục đau khổ và làm chúng ta đau khổ dù không phải người đó muốn như vậy. Vì vậy, hiểu được nỗi khổ trong người đó, chúng ta không còn giận họ nữa mà ngược lại, muốn làm một cái gì đó, nói một điều gì đó để giúp người đó bớt khổ. Như vậy có nghĩa là chúng ta đã có được lòng từ bi trong lòng mình. Khi chúng ta muốn làm một điều gì đó hoặc nói một điều gì đó làm cho người khác bớt khổ thì cũng có nghĩa là lòng từ bi đang có trong trái tim ta. Và khi lòng từ bi có trong ta thì ta sẽ không khổ nữa vì ta đã mở lòng ra với chính mình và giờ đây ta có thể mở lòng ra với người khác. Đó là năng lượng thứ hai của tình thương đích thực, Karuna. Khi chúng ta có rất nhiều năng lượng của Bi, gọi là Đại Bi, thì chúng ta cũng là một vị Bồ Tát. Chúng ta là một vị Bồ Tát vì tình thương trong ta rất lớn, trái tim ta có thể ôm hết, không những người thương của ta mà bao trùm lên tất cả. Đại Từ, năng lượng từ phải được vun trồng. Và nếu không tiếp xúc với khổ đau, không có sự hiểu biết về khổ đau, chúng ta không thể chế tác được lòng Từ. Khi lòng Từ được sinh ra thì cũng bắt đầu có sự trị liệu, trị liệu cho chúng ta và trị liệu cho thế giới. Với sự thực tập Từ quán và Bi quán, chúng ta sẽ ít khổ hơn, chúng ta bắt đầu nếm được cam lộ của tình thương và chúng ta dễ dàng mở lòng ra hơn với cuộc đời. Yếu tố thứ ba của tình thương đích thực là Hỷ niềm vui. Nếu tình yêu của ta không mang lại cho ta niềm vui và làm cho người kia khóc suốt ngày thì đó không phải là tình yêu đích thực. Vì vậy, dấu ấn của tình thương đích thực là niềm vui và niềm vui cũng là sự trị liệu. Yếu tố thứ tư là Xả, nghĩa là sự mở lòng, không loại trừ, không kỳ thị. Xả có nghĩa là chúng ta mở lòng mình ra và để cho người kia đi vào trong trái tim của mình. Bởi vì nếu không mở lòng thì làm sao mà chúng ta có thể ôm lấy người kia được. Nếu cứ tiếp tục như vậy, trái tim ta sẽ càng ngày càng lớn và lớn thêm ra. Và chẳng bao lâu sau, chúng ta sẽ ôm hết mọi người vì chúng ta không còn sự kỳ thị với ai nữa. Trái tim của chúng ta sẽ rộng lớn vô cùng nếu chúng ta có thể ôm hết tất cả mọi người trong trái tim mình. Đó là tình thương của Bụt, tình thương không loại trừ bất cứ một ai, không chỉ đối với loài người mà còn cả với các loài động vật, cỏ cây, đất đá. Tất cả được ôm trọn trong tình thương đó. Đó là sự bình đẳng, không phân biệt. Như vậy, giáo lý của Bụt về tình thương rất rõ ràng và cụ thể. Nếu chúng ta thực tập, chúng ta tưới tẩm bốn yếu tố này thì hạnh phúc sẽ đến với chúng ta ngay lập tức. Chúng ta không cần phải mất nhiều năm, nhiều tháng. Khi chúng ta thực tập Từ, Bi, Hỷ, Xả, hạnh phúc sẽ bắt đầu có mặt trong trái tim ta. Ngay khi đó, chúng ta sẽ mở lòng ra được với chính mình và với những người xung quanh ta.
Mấy tuần qua cái suy nghĩ này cứ miên man mãi trong đầu mình. Mình khó chịu bởi trước sự phát triện của công nghệ, toàn cầu hoá và rất nhiều thứ hay ho trong cuộc sống nhưng lại không thể khiến lòng người rộng rãi hơn. Từ chuyện đề xuất của một nữa công trình nghiên cứu hoàn toàn mang tính CÁ NHÂN của một bác tiến sỹ đã ở tuổi 83 về tiếng Việt, tự bác thực hiện trong rất nhiều năm, để phục vụ cho mục đích riêng của bác, phục vụ cho góc nhìn riêng của bác về CÁCH THỂ HIỆN của chữ Quốc Ngữ. Tính ứng dụng chưa nên bàn đến ở đây bởi nghiên cứu này chưa phải là một đề xuất cấp quốc gia hay thậm chí là của một thành phố. Vì một bài báo với không tin không rõ ràng, câu từ mơ hồ dẫn đến việc cả một cộng đồng trên mạng xã hội thi nhau nhục mạ bác. Nhục mạ những suy nghĩ khác biệt và nhục mạ một công trình nghiên cứu nhiều tâm huyết, dẫu những cá nhân đấy không đưa ra được một lý do nào thật sự khoa học và thuyết phục để phản bác lại cái nghiên cứu kia. Tất cả chỉ là sự hô hào về việc bảo vệ cái gọi là “sự trong sáng của Tiếng Việt”, một cái vốn dĩ, là thứ mà chúng ta đi vay mượn. Nghiên cứu sâu hơn sẽ thấy tiếng Việt có cách thể hiện yếu, phức tạp và không nhất quán. Nên với dòng chảy của sự phát triển thì vài trăm năm nữa, ai biết được ngôn ngữ và chữ viết của chúng ta sẽ phát triển đến thế nào? Tại sao không mở lòng đón nhận những ý kiến khác biệt, coi nó là cái để mình có thể nghiên cứu, tìm tòi và phản biện, biết đâu từ đấy ta lại yêu hơn Tiếng Việt của mình? Chúng ta có thể không đồng ý với một ý kiến, suy nghĩ nào đấy nhưng điều đấy không cho phép sự nhục mạ thậm chí có người còn đi xa đến mức làm cả một tờ cáo phó bằng cách thể hiện mà bác Hiền đề xuất những con người đáng trân trọng vì đã dành tâm huyết thật sự để theo đuổi điều mà họ cho là cần nghiên cứu và phát triển. Bất đồng quan điểm không có nghĩa là quan điểm của người khác sai, chỉ cần nhìn nhận nó theo hướng tích cực và cởi mở hơn, ta sẽ tìm thấy được rất nhiều thứ để học hỏi từ đấy. Đến chuyện một cô “nhà văn” đi rất nhiều nơi, bỏ nhiều thời gian đi khắp các thành phố ở Mỹ, rồi về cho ra đời một cuốn sách du ký mà có lần mình khen ngợi về cảm xúc chân thật, lại có thể đem một cá nhân làm việc tại một hãng hàng không giá rẻ lên mạng xã hội để làm mục tiêu “tấn công” – dưới cái danh nghĩa nhân viên của hãng đã “xúc phạm” nhà báo và Blogger. Qua đấy mới thấy đi nhiều chưa chắc đã mở lòng bao nhiêu. Từ việc bất đồng quan điểm giữa cá nhân với cá nhân, cô “nhà văn” sẵn sàng chụp mũ, đánh tráo khái niệm về ngữ cảnh trong các câu nói của chị nhân viên kia, chỉ để nhằm thoả mãn cái tôi và ý kiến của mình trước một vấn đề về du lịch. Tệ hơn nữa, cô sẵn sàng lôi cả cái thương hiệu vừa tài trợ cho chuyến đi của cô đến Philipin vào cuộc cãi vã giữa cá nhân với cá nhân, nhằm mục đích gây áp lực lên chị nhân viên kia và hãng hàng không. Quả thật đây không khác gì bạo hành trên mạng xã hội ở cấp độ cao nhất, khi không khó gì có thể thấy được Facebook của chị nhân viên kia “vô tình” bị đưa ra ở phần bình luận. Để rồi sau khi phải làm việc với đại diện chính thức của hãng hàng không kia, cái post “bạo hành” kia đã được gỡ xuống. Đâu rồi những trải nghiệm du lịch, trải nghiệm về tình người và sự thấu hiểu nhau giữa con người với con người mà cô đã từng viết trong cuốn sách của cô. Bởi vậy mới nói, viết được, chưa chắc đã làm được. Rồi đến chuyện các bạn ca sỹ, nhạc sỹ không ngừng bỉ bai một cô người đẹp đi hát bởi họ không chịu mở lòng ra để hiểu rằng, nghệ thuật là tự do. Ai cũng có quyền được tham gia, được sáng tạo và được làm nghệ thuật. Ngẫm lại, mình cũng có những lúc vội vã đánh giá và phán xét người khác, nhưng mình đang cố gắng từng ngày để nghĩ hơn nhiều hơn về cảm xúc của người khác. Thế giới đang ngày càng mở, chỉ còn đợi tấm lòng của chúng ta rộng mở hơn mà thôi. Post navigation
Nhiều người lầm tưởng mở lòng là thao túng hoặc là phương tiện để trút cảm xúc. Điểm khác nhau giữa chúng là gì?Mở lòng không phải là một “chiến thuật" Một vấn đề mà mọi người thường gặp đó là họ xem mở lòng như một chiến thuật mà họ có thể “lợi dụng" để khiến người khác nhìn họ theo cách họ muốn. Họ sẽ nghĩ, “À, Mark nói rằng mình chỉ cần kể với một ai đó về những điều mà mình không thường nói với người khác, và rồi họ sẽ thích mình/tăng lương cho mình/muốn ngủ với mình/…” Sai. Nếu bạn nói cho người khác biết cảm xúc khi chú chó nhà bạn chết, về mối quan hệ căng thẳng với bố mình, hoặc bạn trở nên thân thiết hơn với bạn bè ra sao sau chuyến leo núi… nhưng chỉ để họ thích bạn nhiều hơn – vậy thì đó không phải là mở lòng. Đó là thao túng. Vấn đề ở đây là nó thiếu sự chân thành, nên đó không phải là mở lòng đúng nghĩa. Bạn không chỉ đang giả dối mà còn lợi dụng những ký ức trân quý nhất đời để cố khiến người khác thích bạn. Mở lòng không phải một chiến thuật mà chúng ta có thể “lợi dụng" để khiến người khác nhìn ta theo cách ta muốn. Mở lòng một cách chân thành không phải là bạn làm gì, mà là lý do bạn làm thế. Là động lực đằng sau thúc đẩy bạn thật sự mở lòng hoặc không. Bạn nói một câu đùa vì nghĩ nó hài hước đó là mở lòng, hay vì bạn muốn chọc cười người khác và muốn họ nghĩ bạn hài hước đó là cần sự chú ý? Bạn tâm sự với một người bạn để ý về những sở thích ngớ ngẩn của mình chỉ đơn thuần là để chia sẻ về bản thân đó là mở lòng, hay bạn đang muốn cho họ thấy “khía cạnh nhạy cảm" của mình đó là thao túng? Bạn bắt đầu tự kinh doanh bởi vì bạn quá ngán công việc cũ và cần thứ gì đó mà bạn thật sự muốn thử đó là mở lòng, hay chỉ bởi bạn đọc một cuốn sách nói rằng cách duy nhất để thành công là tự mở công ty và qua đó bạn muốn gây ấn tượng với người khác thế thì thật đáng buồn? Mục đích của việc thật sự mở lòng không phải vì để trông có vẻ cởi mở hơn, mà chỉ đơn giản là bộc lộ bản thân theo cách chân thành nhất có thể. Trút bỏ cảm xúc khác với mở lòng Một vấn đề khác mà mọi người thường đâm đầu vào, đó là xem việc trút cảm xúc ra như một cách để mở lòng. Để cho cảm xúc tuôn trào là khi bạn bỗng nhiên trút một mớ cảm xúc và quá khứ cá nhân không phù hợp vào cuộc trò chuyện, thường sẽ khiến người nghe khó chịu. Bày tỏ cảm xúc là một chuyện khó, bởi vì nó cũng cần mở lòng một cách chân thành, nhưng mặt khác, nó lại gây khó chịu và mất thiện cảm. Bởi vì khi đó bạn đang thể hiện ra mình thống thiết và đòi hỏi đến thế nào. Và dù có che giấu hay để lộ thì chuyện đòi hỏi chưa bao giờ là một nét thu hút. Tôi nhận được rất nhiều email nói rằng, “Tôi đã cởi mở lắm rồi, tôi luôn nhắc đi nhắc lại mình yêu người yêu cũ đến mức nào, nhưng lại khiến họ mất hứng. Sao vậy?” Cái khó trong việc trút bỏ cảm xúc là nếu bạn che giấu quá nhiều nhu cầu, đến một lúc nó cũng cần phải tuôn ra ngoài bằng cách nào đó, để bạn còn tìm cách giải quyết nó. Đây là giai đoạn mà tôi gọi là giai đoạn đau khổ. Trút bỏ cảm xúc đúng là cũng cần mở lòng chân thành, nhưng mặt khác nó khiến người nghe mất thiện cảm. Tôi đã từng than vãn về người yêu cũ vài lần với vài người khác nhau, và hầu như lần nào cũng chỉ đổi lại sự thương hại, và nếu người nghe là phụ nữ thì họ hoàn toàn mất hứng thú. Sai lầm mà nhiều người mắc phải với việc bày tỏ cảm xúc đó là họ mong rằng một hành động đơn giản như là “xả" nó ra sẽ giải quyết vấn đề của họ ngay lập tức. Nhưng ích lợi của việc bày tỏ cảm xúc là giúp bạn nhận ra vấn đề của mình, từ đó chính bạn có thể sửa chữa nó. Khi tôi cứ nhắc đi nhắc lại việc người yêu cũ dối trá và ngu ngốc thế nào, chừng ấy tức giận cũng không đủ để bù đắp cho sự thiếu thốn của tôi. Nhưng nó lại cho tôi thấy mình đã trở nên giận dữ và khó ưa cỡ nào, điều mà trước đó tôi không hề hay biết. Khi đang bị cô lập trong buồng vang của tâm trí, chúng ta càng dễ tin rằng mọi suy nghĩ và cảm nhận của mình đều có lý do. Chỉ khi phơi bày những suy nghĩ và cảm nhận đó ra ngoài sáng, chúng ta mới nhận ra mình đã đi xa tới đâu, nhờ vậy ta có thể điều chỉnh nó trong tương lai. Đó là những gì tôi nhận thấy. Rằng mình đã giận dữ thế nào, đương nhiên cũng không “quên đi" người cũ như tôi tưởng. Thời gian đó tôi đã phải đi trị liệu, nhờ vậy tôi nhận ra cơn giận của mình đối với người yêu cũ đã lún sâu tới đâu và liên quan thế nào đến các vấn đề từ gia đình mình. Cuối cùng, sau nhiều lần tự soi xét và lấy lại bình tĩnh, tôi đã có thể nhận ra rằng mình từng đặt quá nhiều kỳ vọng vào người yêu cũ, trong khi tôi cũng chẳng phải một người bạn trai tuyệt vời gì cho lắm. Nó giúp tôi giải quyết phần lớn vấn đề mà tôi hiện có, bao gồm phần lớn cơn giận dữ mà tôi trút lên cô ấy và phụ nữ nói chung. Nhưng phải qua biết bao khó khăn và đau khổ thì mới đến được bước này. Việc bày tỏ cảm xúc giúp tôi nhận thức về việc chữa lành bản thân, nhưng không thể giúp tôi chữa lành nó. Suy cho cùng, bạn phải là người chịu trách nhiệm cho suy nghĩ và cảm nhận của mình và giải quyết chúng. Nếu không, bạn vẫn sẽ tiếp tục giận dữ và thất vọng, để rồi chối bỏ tất cả những ai tiến vào cuộc đời bạn. Sức mạnh của việc mở lòng Nếu chịu để ý, bạn sẽ nhận ra rằng việc mở lòng một cách chân thành và đúng nghĩa đại diện cho một nguồn sức mạnh, dưới một hình thái sâu sắc và tinh tế. Brene Brown cũng nói về điều này trong cuốn sách “Daring Greatly" của mình. Khi một người có thể mở lòng mình, phơi bày điểm yếu mặc kệ người khác nghĩ sao, thì người đó đang nói với cả thế giới rằng “Tôi không quan tâm bạn nghĩ gì về tôi. Đây là chính tôi, và tôi từ chối trở thành bất kỳ ai khác.” Đây là quy tắc "lấy lùi làm tiến" trong hành động để trở nên kiên cường hơn, đáng gờm hơn, trước tiên bạn cần phải bộc lộ những thiếu sót và khiếm khuyết của mình trước mọi người. Nhờ đó, họ mất đi quyền lực lên bạn, và đành phải để bạn sống cuộc đời của mình đúng nghĩa và đúng ý. Mở lòng ra để chấp nhận khả năng bị tổn thương, rèn luyện bản thân thoải mái trước cảm xúc, lỗi lầm của mình và thể hiện bản thân mà không cần kìm nén không phải chuyện một sớm một chiều. Nó là cả một quá trình và chưa bao giờ dễ dàng. Nhưng tôi có thể đảm bảo với bạn, khi đã bắt đầu quá trình đó – nếu bạn phải trải qua những cuộc trò chuyện khó khăn, nếu bạn thể hiện bản thân chân thành dù vẫn cảm thấy mạo hiểm, nếu bạn nói với cả thế giới rằng “đây là chính tôi và tôi từ chối thay đổi" – bạn sẽ tìm được mức độ sâu sắc mới cho các mối quan hệ của mình, thậm chí là tất cả mối quan hệ. Và đến khi hoàn thành quá trình đó, bạn sẽ không còn xấu hổ về thiếu sót của mình và về chính mình nữa.
tại sao em không chịu mở lòng